Cấm Lồng Hoa Lệ

Chương 2

Thời Nghi dậy sớm hơn thường lệ. Cô lục tủ chọn một chiếc váy đơn giản nhưng sạch sẽ nhất rồi chải lại mái tóc dài. Hôm nay là ngày cô hẹn gặp Ái Lâm.

Ái Lâm là bạn thân từ thời trung học của cô, tính tình sôi nổi, hoạt bát, hoàn toàn trái ngược với sự trầm lặng của Thời Nghi. Nhưng có lẽ chính vì thế mà cả hai lại gắn bó với nhau.

Quán cà phê nhỏ nằm trong một con hẻm yên tĩnh, bàn ghế bằng gỗ cũ kỹ nhưng mang lại cảm giác ấm áp. Thời Nghi đến sớm hơn giờ hẹn, chọn một góc ngồi gần cửa sổ rồi lặng lẽ nhìn dòng người hối hả ngoài phố.

Một lát sau, tiếng bước chân vội vã vang lên, rồi giọng nói trong trẻo của Ái Lâm vang lên sau lưng cô:

"Thời Nghi! Chờ lâu chưa?"

Thời Nghi quay lại, khẽ mỉm cười. "Mới đến thôi."

Đi cạnh Ái Lâm là một chàng trai cao lớn, dáng vẻ có phần ngang tàng, mái tóc hơi rối, mặc chiếc áo khoác bụi bặm. Anh ta nhìn Thời Nghi, cười cười rồi kéo ghế ngồi xuống.

"Đây là bạn trai tớ, Triệu Vũ." Ái Lâm giới thiệu với vẻ tự hào.

Triệu Vũ gật đầu chào Thời Nghi, sau đó quay sang nói với Ái Lâm: "Anh gọi thêm một người bạn đến rồi, em không phiền chứ?"

Ái Lâm tròn mắt: "Gì thế? Anh hẹn ai đến thế?"

"Bạn thân của anh, người anh em chí cốt." Triệu Vũ cười nhếch môi. "Đang trên đường rồi."

Thời Nghi không để tâm lắm, chỉ yên lặng khuấy nhẹ tách cà phê của mình. Nhưng chỉ vài phút sau, một bóng người cao lớn xuất hiện trước cửa quán, chiếc áo khoác đen còn vương vài giọt mưa.

Hoàng Dương bước vào.

Thời Nghi giật mình.

Người đàn ông tối qua vô tình gặp dưới mưa, giờ đây lại đứng trước mặt cô, trong một tình huống cô không hề ngờ tới.

Triệu Vũ cười lớn, vỗ vai Hoàng Dương: "Đây, để anh giới thiệu. Đây là Hoàng Dương, anh em thân thiết của anh."

Hoàng Dương liếc nhìn Thời Nghi, ánh mắt không có quá nhiều cảm xúc. Đối với anh, cô gái này chỉ là một khuôn mặt thoáng qua giữa thành phố rộng lớn.

Anh kéo ghế ngồi xuống, giọng trầm khàn vang lên: "Chào."

Thời Nghi siết chặt chiếc muỗng trong tay, khẽ gật đầu. "Chào anh."

Bên ngoài, mưa phùn vẫn lất phất rơi.

Bốn người cùng ngồi quanh một bàn trong quán cà phê nhỏ. Không khí có chút yên lặng, chỉ có tiếng muỗng khuấy nhẹ vào thành cốc và tiếng cười khúc khích của Ái Lâm khi Triệu Vũ ghé sát tai cô thì thầm điều gì đó.

Thời Nghi yên lặng uống cà phê, cảm giác có chút xa lạ với người đàn ông tên Hoàng Dương đang ngồi đối diện.