Tác Giả: |
Thanh Đoan
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-18 08:51:02 |
Lượt Xem: |
287 |
Quản Lý: |
Hàn Yêu Yêu
|
Giới thiệu truyện:
Năm Vĩnh Bình thứ nhất, Phụ thần Nội các Tạ Nguyên Đề bị kết tội tống giam.
Người từng lừng lẫy khắp kinh thành, như tuyết tựa trăng, trong chớp mắt đã trở thành tù nhân. Dù bị tra tấn đến mức máu thịt be bét, vẫn không mở miệng nhận tội.
Mười ngày sau, Chiêu Vương mưu phản, đại quân thế như sấm dội, ba tháng đã công đến kinh thành, vây thành bảy ngày, Hoàng đế đầu hàng.
Trong đại lao lạnh lẽo, Tạ Nguyên Đề máu me bê bết gặp lại Thịnh Trì Kị đã xa cách nhiều năm.
Đôi mắt u ám kia nhìn thẳng vào y, nâng cằm y lên, giọng điệu không rõ cảm xúc: “Tạ Nguyên Đề, ngài chọn sai người rồi, hối hận chưa?”
.
Lần đầu gặp gỡ, Tạ Nguyên Đề đã biết mình nắm trong tay kịch bản cứu rỗi Thất hoàng tử.
Thịnh Trì Kị là Thất hoàng tử không được sủng ái nhất trong cung, từng bước đi đều khó khăn. Nhưng sau khi tận mắt chứng kiến Thịnh Trì Kị dìm chết nội thị bên người xuống ao, Tạ Nguyên Đề cảm thấy Thịnh Trì Kị trời sinh tàn nhẫn ngang ngược, quá mức nguy hiểm.
Ngược lại, Tam hoàng tử tuy tư chất bình thường, nhưng ôn hòa nhân từ, một lòng vì dân.
Tạ Nguyên Đề lựa chọn Tam hoàng tử, nhưng lại lặng lẽ đưa thức ăn y phục đến cung Thất hoàng tử, chưa từng bị phát hiện.
Năm mười tám tuổi, Thất hoàng tử Thịnh Trì Kị bị Tạ Nguyên Đề và Tam hoàng tử liên kết đuổi ra khỏi kinh thành.
Ngày rời kinh hôm đó, Thịnh Trì Kị chỉ u ám liếc y một cái: “Tạ Nguyên Đề, ngài sẽ hối hận.”
.
Hoàng đế cũ bị phế, còn Tạ đại nhân từng bị giải vào thiên lao, lại bị đưa vào cung giam cầm.
Năm xưa Tạ Nguyên Đề liên thủ với hoàng đế cũ đưa Thịnh Trì Kị ra khỏi kinh thành thế nào, người trong kinh không ai không biết, ai nấy đều âm thầm phỏng đoán, vị vua mới hung ác, lại có thù tất báo, Tạ Nguyên Đề ở trong cung chắc chắn sẽ sống không bằng chết.
Lại không ngờ bên trong trướng mềm, vị vua mới ôm Tạ Nguyên Đề, đáy mắt hiện ra tơ máu, tự tay đút thuốc cho y: “Uống thêm một ngụm nữa, ta sẽ thả ngài rời đi.”
Tạ Nguyên Đề không đợi được Thịnh Trì Kị thả mình rời đi, y bị tra tấn trong đại lao ba tháng, đã đèn cạn dầu tắt.
Không ngờ khi mở mắt ra lần nữa, đã trở về năm mười chín tuổi.
Tạ Nguyên Đề chậm rãi nhìn về phía Thất hoàng tử lẻ loi trong góc phòng.
.
Đối thủ năm xưa hiện tại trở thành thiếu niên choai choai, ngoan ngoãn nghe lời như một chú cún nhỏ, cố gắng nuôi dưỡng vẫn có thể dùng được.
Cho đến khi phát hiện ánh mắt Thịnh Trì Kị nhìn chằm chằm y còn nguy hiểm hơn cả kiếp trước, Tạ Nguyên Đề mới từ từ cảm thấy không đúng, quả quyết bỏ trốn.
Ngày tháng ung dung tự tại chưa được bao lâu, nghe nói Thái tử xuống Nam đi tuần, Tạ Nguyên Đề còn chưa kịp bỏ trốn thêm lần nữa, đã đυ.ng phải đoàn tuỳ tùng của Thái tử đến bắt người.
Trong bóng đêm, sắc mặt thiếu niên tối tăm, giọng nói khẽ khàng: “Có phải ta quá nghe lời, cho nên ngài mới không ngoan như vậy không?”
.
Hồi ức là khắc thuyền tìm kiếm* trong dòng sông thời gian.
Sau khi Tạ Nguyên Đề đi rồi, cả đời còn lại của hắn, đều khắc thuyền tìm kiếm trong dòng sông thời gian.
Mười năm sinh tử cách biệt muôn trùng.
...
*Khắc thuyền tìm kiếm: là một thành ngữ Trung Quốc, ý nói ký ức và quá khứ không thể níu giữ được, dù cho thời gian đã thay đổi, nhưng vẫn cố chấp tìm lại những điều đã mất, giống như khắc dấu trên thuyền để tìm lại thanh kiếm đã rơi vào dòng nước.
.