Chết Thảm Tam Thế, Nữ Xứng Bãi Lạn Sau Bọn Họ Đều Luống Cuống

Chương 4

"Không phải mọi khi sư tỷ đều khóc lóc cầu xin Hàn Quang sư huynh tha thứ sao? Hôm nay sao lại khác thường như vậy?"

Bên ngoài nghị luận rôm rả, nhưng Lý Hàn Quang chỉ khẽ cười nhạt, trong mắt tràn đầy khinh thường.

"Hừ, nói suông thì ai tin? Ngươi dám thề không?"

Cũng khó trách hắn nghi ngờ.

Trước kia, nguyên chủ từng nhiều lần làm mình làm mẩy đòi giải trừ hôn ước.

Nhưng chưa qua một ngày, nàng lại coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, tiếp tục bám dính lấy hắn.

Nhưng lần này Tô Linh nhìn thẳng vào Lý Hàn Quang, không hề do dự, lập tức lập lời thề:

"Ta, Tô Linh, hôm nay chính thức giải trừ hôn ước với Lý Hàn Quang! Từ nay về sau, đời này kiếp này, ta tuyệt đối sẽ không kết đạo lữ với hắn. Nếu ta nuốt lời, đạo tâm tan vỡ, thiên lôi giáng xuống!"

Lời vừa dứt, một luồng linh lực từ hư không giáng xuống, nhập thẳng vào giữa trán nàng.

Lời thề đã thành công!

Giờ khắc này, toàn trường ồ lên, kinh ngạc đến không nói nên lời.

Tô Linh thật sự đã thề?!!

Nhưng nàng chẳng hề để tâm đến phản ứng của bọn họ. Giờ phút này, việc quan trọng nhất là nhanh chóng tìm tông chủ, hoàn thành thủ tục từ hôn cho nhanh gọn.

Loại nam chính đầu óc ngập trong tình yêu như Lý Hàn Quang, nàng chỉ cần nhìn thêm một chút cũng cảm thấy mất IQ.

Tốt nhất cứ để hắn lại cho nữ chính, để hai người bọn họ khóa chết với nhau, vĩnh viễn không liên quan đến nàng là được rồi!

Các đệ tử xung quanh chỉ biết trơ mắt nhìn bóng dáng Tô Linh cưỡi kiếm bay thẳng về phía nội môn trưởng lão các, rất lâu sau mới hoàn hồn lại.

Trong đầu bọn họ chỉ có một suy nghĩ duy nhất:

"Lần này, Tô Linh làm thật!

Trong điện tông chủ

Huyền Thanh Tử – tông chủ Huyền Lăng Tông, ngồi trên cao, ánh mắt kinh ngạc nhìn thiếu nữ trước mặt.

"Ngươi thề muốn giải trừ hôn ước với Lý Hàn Quang? Lời này là thật sao?"

Tô Linh không nói gì, chỉ từ nhẫn trữ vật lấy ra ngọc bài đính hôn, cung kính dâng lên.

Đây chính là tín vật tông chủ đã trao cho nàng và Lý Hàn Quang trước đây.

"Đệ tử vô cùng nghiêm túc. Hàn Quang sư huynh đã có người trong lòng, Tô Linh ta không muốn trở thành kẻ phá hoại nhân duyên của người khác."

Huyền Thanh Tử vuốt chòm râu, thở dài.

"Thôi được, ngươi đã lập thề, chuyện này cũng không thể thay đổi nữa. Nhưng hãy nhớ, nếu sau này hối hận, dù là ta cũng không thể giúp ngươi phục hồi hôn ước. Ngươi đã hiểu rõ chứ?"

Tô Linh bình thản gật đầu.

Hối hận? Đừng nói đùa!