Vân Vy chưa từng nghĩ có một ngày, cha cô, người đàn ông luôn tự mãn với tài trí và quyền lực của mình, lại rơi vào cảnh khốn đốn đến vậy.
Chỉ trong vòng chưa đầy một tháng sau khi ly hôn, mẹ cô đã tung ra toàn bộ bằng chứng mà bà âm thầm tích cóp suốt nhiều năm qua. Những giao dịch tài chính mờ ám, các khoản tiền bí mật chuyển cho nhân tình, thậm chí là chứng cứ ông ta biển thủ công quỹ công ty, tất cả đều đã được mẹ cô thu thập một cách cẩn thận, chỉ chờ ngày sử dụng.
Khi đơn ly hôn chính thức được tòa phán quyết, cha cô không chỉ mất đi mẹ cô, mà còn mất cả tài sản. Không những vậy, ông ta còn phải đối mặt với nguy cơ pháp lý vì những hành vi phạm pháp trong kinh doanh.
Mẹ cô giành được phần tài sản vốn thuộc về mình, đồng thời nhờ vào những bằng chứng xác thực, bà còn được chia thêm hơn 5 tỷ tiền mặt cùng hai khu bất động sản. Khoản tiền này gần như vét sạch tài sản cá nhân của cha cô và Lệ Mai.
Không dừng lại ở đó, đúng vào thời điểm căng thẳng nhất, công ty của ông ta bị niêm phong để điều tra. Những lỗ hổng tài chính mà trước đây ông ta dùng quyền lực để che đậy nay lại bị phanh phui trước pháp luật. Đối tác quay lưng, nhân viên hoang mang, cổ đông rút vốn, công ty rơi vào cảnh hỗn loạn.
Những kẻ từng xu nịnh, tâng bốc ông ta nay cũng biến mất không chút tăm hơi. Không ai muốn dính dáng đến một kẻ đang bị điều tra vì gian lận tài chính.
Lệ Mai, người từng đắc ý vì được cha cô nuông chiều, cũng không khá hơn. Từ một kẻ hưởng thụ cuộc sống xa hoa, nay cô ta bị đẩy xuống tận đáy của xã hội.
Tài khoản bị đóng băng, biệt thự bị thu hồi, cô ta cũng nhanh chóng bị sa thải vì sợ liên lụy. Đám bạn từng vây quanh cô ta vì tiền cũng bắt đầu lạnh nhạt, không còn ai muốn giúp đỡ một kẻ đang đứng trên bờ vực phá sản.
Cảm giác cao cao tại thượng nay lại rơi xuống tận cùng tuyệt vọng, chắc hẳn rất khó chịu.
Vân Vy không cần hỏi cũng biết, bây giờ cha cô và Lệ Mai nhất định đang hận mẹ con cô thấu xương. Nhưng bọn họ có tư cách gì để oán hận?
Nhìn mẹ mình ung dung ký vào giấy nhận tài sản, vẻ mặt không một chút dao động, Vân Vy không khỏi cảm thấy hả hê.
“Con có hối hận không?”
Mẹ cô bất chợt hỏi, giọng nói bình thản như thể mọi chuyện xảy ra hôm nay chỉ là một phần của kế hoạch đã được định trước.
Vân Vy bật cười:
“Không.”
Cô không hề hối hận khi rời bỏ căn nhà đó. Bởi vì nơi ấy, từ lâu đã không còn là nhà của cô nữa. Mẹ con cô không những đã rời đi, mà còn rời đi một cách ngẩng cao đầu.
Còn cha cô và Lệ Mai, hai kẻ đã gây tổn thương cho họ, giờ đây chỉ có thể sống trong hối hận và tuyệt vọng.