Phản Diện Bị Nam Quỷ Âm U Nuôi Nhốt (Xuyên Nhanh)

Quyển 1 - Chương 5: Bị sinh viên đại học bắt nhốt

Khi Tào Vệ Đông đặt chai cuối cùng xuống, hắn nói: “Chật rồi.”

“Hóa ra không phải người câm.”

Từ Kiểu ngồi bắt chéo chân, người ngả ra sau, tay trái một cô, tay phải một cô, phía sau lại có vô số người muốn cụng ly với cậu.

Nhưng trong mắt Từ Kiểu chỉ có mỗi Tào Vệ Đông, ý đồ trên mặt cậu đều lộ rõ ra như mùi rượu trong ly.

Dưới ánh đèn neon chớp tắt liên hồi, nét mặt của Tào Vệ Đông càng thêm khó đoán, những tia sáng đủ màu chiếu lên người hắn nhưng không để lại chút sắc thái nào, càng không thể làm nổi lên một tia cảm xúc trên gương mặt vô cảm ấy.

Hắn cứ đứng đó chắp tay sau lưng với vẻ mạnh lạnh lùng.

Sau khi làm xong việc của mình, Tào Vệ Đông rời đi.

“Ai cho mày đi?” Từ Kiểu buông chân xuống, cậu đi về phía Tào Vệ Đông, tiện tay cầm một chai rượu chưa mở ở trên bàn.

Tào Vệ Đông đứng lại, quay người về phía Từ Kiểu.

“Mở ra.”

Từ Kiểu đưa chai rượu cho Tào Vệ Đông.

Tào Vệ Đông làm theo.

Ngay sau đó, những giọt rượu lạnh lẽo, ngọt nồng đột ngột trút xuống từ trên cao, đổ lên tóc của Tào Vệ Đông, nhuộm đỏ cả gò má hắn, cổ và khắp người đều như vậy.

Chất rượu sánh đặc, dính dấp, tựa như máu chảy từ vết thương bị dao cứa qua, từng giọt lăn dài theo làn da.

Từ Kiểu nhấc cánh tay lên, đối mặt với Tào Vệ Đông với phong thái tươi sáng, tuấn tú, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài rẻ tiền, luộm thuộm của Tào Vệ Đông.

Từ Kiểu lắc chai rượu rỗng trước mặt Tào Vệ Đông, nở nụ cười xấu xa: “Tao bỏ tiền ra mua rượu để cho mày uống nhiều như thế, cảm ơn tao chưa?”

Mái tóc ướt sũng dính vào mặt Tào Vệ Đông, che khuất đôi mắt hắn khiến ánh nhìn của hắn trở nên khó đoán.

Thậm chí Tào Vệ Đông vẫn đứng im, không hề run rẩy, hai tay buông tự nhiên, vẫn thở đều như bình thường.

Từ Kiểu vẫn không phân biệt được rốt cuộc Tào Vệ Đông có hận cậu hay không.

Nhưng cậu thấy hành động, lời nói của mình và cả sự chú ý của những người xung quanh, cho đến dòng rượu đỏ sẫm chảy xuống, chẳng phải tất cả đều như một cú đánh vào mặt Tào Vệ Đông hay sao?

Lẽ ra hắn phải hận cậu.

Nhưng Tào Vệ Đông không có phản ứng gì, dù rượu chảy vào mắt, hắn cũng không chớp lấy một cái, chỉ lẳng lặng nhìn Từ Kiểu.

Ánh đèn màu xanh lướt qua mặt Tào Vệ Đông, tầm mắt của Từ Kiểu vừa hay nhìn vào mắt Tào Vệ Đông.

Đôi mắt đen đó không có bất kì tia sáng nào, trái lại Từ Kiểu là sắc thái duy nhất trong đôi mắt kia.

Từ Kiểu mặc áo màu cam nên ánh sáng phản chiếu trong mắt Tào Vệ Đông là màu cam.

Giống như màu cảnh báo nguy hiểm ở camera giám sát.

Trong mắt Từ Kiểu không giấu nổi sự vênh váo và chán ghét đối với Tào Vệ Đông.

“Nói cảm ơn.”