Bệnh Nhân Của Tôi Đều Phải Lòng Tôi (Xuyên Nhanh)

Quyển 1 - Chương 8

Bùi Lục lăn một vòng lên giường, kéo chăn trùm kín người, vùi mình bên trong cọ tới cọ lui.Lê Quân: "......"

Cuối cùng cũng cảm nhận được hơi ấm do chăn nệm mang lại, Bùi Lục thò đầu ra khỏi chăn: "Ngẩn người gì thế, mau lên giường đi."

Lê Quân đứng ở mép giường không nói gì, ánh mắt sâu thẳm nhìn Bùi Lục đang cuộn tròn như con nhộng.

Bùi Lục bị cậu nhìn đến sởn gai ốc, không chắc chắn việc mình giả vờ làm nũng có bị nhìn thấu hay không, chột dạ rụt đầu lại, lo lắng nhìn Lê Quân.

Lê Quân nhìn chằm chằm con nhộng cuộn tròn trên giường một lúc, bỗng nhiên bật cười.

Bùi Lục đổ mồ hôi lạnh. Một người mặt than đột nhiên cười với bạn một cách rất tươi tắn, đương nhiên chắc chắn không phải là chuyện tốt lành gì.

Lê Quân hiện tại chính là đang cười, còn cười rất tươi.

Cậu cuốn chăn run lẩy bẩy, cẩn thận nhích sang một bên.

Lê Quân từ từ cúi người xuống, đầu tiên là xoa xoa mái tóc lộ ra trên đầu con nhộng làm bằng chăn này, sau đó cực kỳ tự nhiên vén chăn lên chui vào.

Hơi lạnh bên ngoài tràn vào trong chăn, Bùi Lục rùng mình, không nhịn được lùi sâu hơn.

"Đừng nhúc nhích." Lê Quân bá đạo kéo cậu trở lại, dùng cả tay lẫn chân ôm chặt lấy cậu, giống như ôm một con gấu Teddy khổng lồ.

Cốt truyện này đang có hơi khó hiểu, không thể diễn tiếp được nữa.

Bùi Lục vùng vẫy một cách khó xử trong ngực cậu, cảm nhận được trái tim thiếu niên đang đập mạnh mẽ, cuối cùng không nhịn được thả 666 ra khỏi danh sách đen. Hiện tại cậu cần lời khuyên và lời an ủi.

[Bùi Lục, cậu là cái đồ khốn ——] chữ cuối cùng lập tức tắt tiếng, 666 thấy hai người đang ôm nhau thành một đoàn, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng:

[Lục Lục, cậu sa đọa rồi.]

[Mới đó mà hai người đã lăn cả lên giường rồi!]

"......" Bùi Lục nheo mắt, nhịn xuống xúc động muốn kéo nó vào sổ đen, đem kế hoạch chinh phục của mình nói đơn giản một lần.

666 vẫn còn chìm trong cú sốc lớn, giọng nói có chút ngây ngốc: [Vậy nên cậu vì đạt được lòng tin của mục tiêu, mà lại muốn bán cả ** sao?]

"...... Cũng không phải." Mí mắt Bùi Lục giật giật lợi hại hơn: "Đây chỉ là ngoài ý muốn."

[Bao nhiêu vụ trượt chân vào lưới tình của thiếu nam thiếu nữ đều bắt đầu từ ba chữ ngoài ý muốn.] 666 vô cùng đau đớn, [Hết nói nổi thật rồi, tôi cần yên tĩnh.]

"......"

Bùi Lục cuối cùng vẫn là không thể chống lại cơn buồn ngủ, thân thể Lê Quân rất ấm áp, hơi ấm cuồn cuộn không ngừng truyền đến, trong đêm mưa ẩm ướt, đặc biệt có sức mê hoặc. Cuối cùng, nửa bên mặt Bùi Lục đều vùi vào ngực Lê Quân, đánh những tiếng ngáy nhỏ, chỉ thiếu điều chảy cả nước miếng.

Lê Quân nhìn người trong ngực mình dưới những ánh chớp thỉnh thoảng lóe lên ngoài cửa sổ.

Gương mặt bầu bĩnh, mí mắt rất mỏng, phía dưới con ngươi chuyển động có quy luật, xem ra ngủ rất say sưa, một chút cũng không giống bộ dáng sợ hãi sấm chớp, môi cậu khẽ nhếch, ba chữ được bật khỏi kẽ răng:

"Đ-ồ l-ừ-a đ-ả-o."

Lê Quân chạm nhẹ vào môi cậu, mềm mại, cảm giác rất tuyệt. Không nhịn được dùng sức vuốt ve hai cái, người trong ngực không kiên nhẫn lẩm bẩm, còn chép chép miệng, lộ ra đầu lưỡi hồng hồng.

Lê Quân thần sắc tối sầm, đôi mắt trong bóng tối phát ra ánh sáng, cậu thử đưa đầu ngón tay vào trong, cảm nhận khoang miệng ướŧ áŧ.

Người trong ngực ngủ không hề phòng bị, Lê Quân thử đưa ngón tay vào sâu hơn một chút, lần này cậu chạm vào vật gì đó mềm mại, trơn trượt. Đầu lưỡi. Bùi Lục không thoải mái đẩy đẩy, dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay cậu ra ngoài.

Lê Quân cảm thấy thú vị, thuận theo ý cậu rút ngón tay ra.

Bùi Lục vừa lòng chép chép miệng, tiếp tục ngủ.

Khóe miệng Lê Quân cong lên, trong bóng tối cậu cười tùy ý, ngón tay tiến. Đùa bỡn cả đêm, đến khi đôi môi hơi khô khốc trở nên ướŧ áŧ, cậu mới lưu luyến dừng tay.

……

Ngày hôm sau, Lê Quân thức dậy thì bên cạnh đã không có ai, cậu với mái tóc rối bù như tổ quạ trở về phòng tắm rửa.

Trong gương, gương mặt thanh niên hồng hào, ánh mắt long lanh, trông đặc biệt linh động. Bùi Lục thưởng thức một phen mỹ mạo của mình, lười biếng nặn kem đánh răng, đánh răng.

Bọt biển vừa chạm vào môi, cậu liền "tê" một tiếng, cứ nhìn vậy mà không ra, đến khi đánh răng mới nhận thấy, môi thế nhưng có chút sưng đỏ trầy da, Bùi Lục phì phì nhổ bọt biển, qua loa súc miệng, căn bản không nghĩ nhiều!

666 theo dõi toàn bộ quá trình tối qua thì im lặng không lên tiếng, ai bảo Bùi Lục dám uy hϊếp nó!

Ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải trả giá!