Yêu Đương Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Phi Thăng Của Ta

Chương 9: Tính toán chữa thương

“Vội gì, gấp cái gì, một chút cũng không kiên nhẫn, có chuyện chẳng lẽ ta không nói với các người sao.”

Một già một trẻ bị túm cổ, liếc nhau đầy chột dạ.

Người trẻ hỏi trước: “Yểu Yểu, đã đưa người mà Đường tỷ nói về rồi à?”

“Ừ.”

“Trông thế nào? Có đẹp không?”

Ninh Yểu thản nhiên: “Hai người lo làm gì.”

Người già huých khuỷu tay vào thiếu niên, chen lên hỏi: “Các con tiến triển đến đâu rồi?”

Ninh Yểu: “Ngày mai thành thân vào động phòng.”

Lão già tức thì không vui: “Con xem, ta chỉ hỏi một câu, thái độ của con sao lại không đứng đắn chút nào? Ta là thái sư phụ của con, sao con lại không có tinh thần tôn sư trọng đạo?”

Ninh Yểu nói: “Làm thê tử đâu có như làm tôn tử, dễ dàng thế sao?”

Lão già hít sâu một hơi: “Ta thấy con chính là muốn chọc ta tức chết mà.”

Ninh Yểu còn chưa kịp nói thêm gì, thiếu niên kia đã lên tiếng bất bình:

“Giải lão đầu, chủ yếu là câu hỏi của ngài cũng làm khó người ta. Ngài gấp gáp cũng có thể hiểu, Đường tỷ tỷ không còn hy vọng nên ngài liền trở mặt vô tình mà thúc ép Yểu Yểu.”

“Nhưng Yểu Yểu và tên Long tộc đó mới gặp nhau có mấy canh giờ thôi, sát thê chứng đạo chẳng lẽ chỉ cần cưỡng ép thành thân là xong à? Phải để người ta thật lòng coi Yểu Yểu là thê tử chứ!”

Ninh Yểu nói: “Ninh Ngọc Trúc, hiếm khi đệ lại hiểu chuyện như vậy, vừa vặn, đi giúp ta làm một việc.”

Ninh Ngọc Trúc nghiêng đầu nhìn vào trong: “Muộn thế này rồi mà tỷ lại muốn làm gì nữa? Chỉ biết sai bảo ta… Ê, tỷ tránh ra, để ta nhìn mặt vị nhị biểu tỷ phu tương lai xem nào.”

Ninh Yểu liền chắn lại: “Cút cút cút, dù sao đệ cũng đang rảnh không ngủ, đi đến Dược Cốc lấy Phục Sinh Hoàn và Tụ Hồn Sinh Cốt Đan, chuẩn bị thêm Huyết Cốt Sâm, Thanh Khư Thảo, có bao nhiêu cắt bấy nhiêu, còn có Cửu Âm Hàn Linh Chi trong Thánh Minh Các, xới đất lên, lát nữa sẽ dùng.”

Giải Trung Ý nghe xong nhíu mày: “Thương tích gì mà nghiêm trọng đến mức phải dùng cả Cửu Âm Hàn Linh Chi? Chuyến đi này không thuận lợi sao? Yểu Yểu, con có bị thương không?”

“Con không sao, là do Huyền Nguyệt Tiên Tông làm chuyện chẳng ra gì”

Ninh Yểu suy nghĩ một chút, kể sơ qua những chuyện đã xảy ra:

“Trưởng tỷ mấy năm nay thường đi du lịch bên ngoài, có nhắc đến Liên Chân phu nhân này với con, tu vi bình thường, sở trường nhất là tạo ra mấy lời đồn đại, những kẻ đối địch với nàng ta, phần lớn không phải bị đánh bại, mà bị thủ đoạn vu oan giá họa của bà ta bức đến mức tự vẫn. Con nghĩ, cũng chẳng có gì đáng lo nên không để ý.”

Giải Trung Ý nhìn Ninh Yểu với vẻ khó nói, khóe miệng co giật hai cái rồi quay sang nhìn Ninh Ngọc Trúc.

Ninh Ngọc Trúc có cùng suy nghĩ:

“Đúng vậy, không sao cả, dù sao Huyền Nguyệt Tiên Tông cũng đồng ý để Yểu Yểu đưa người về. Nếu Mộ Dung Liên Chân không vui thì cũng chỉ có thể hướng sự tức giận về phía Huyền Nguyệt Tiên Tông, chứ có liên quan gì đến chúng ta đâu.”

Ninh Yểu nói: “Ta đâu có đợi bọn họ đồng ý. Ta đang nói chuyện với Phong Kinh Trạc, hắn bị thương nặng ngất đi, ta liền trực tiếp đưa người về luôn.”

Giải Trung Ý hỏi: “Sao con không đợi tông chủ kia phái người đến hồi đáp rồi hãy tính?”

Ninh Yểu tỏ ra rất có lý: “Con đợi hắn làm gì? Chẳng lẽ con làm việc còn cần hắn đồng ý sao? Nếu hắn đồng ý, con sẽ bình yên đưa người đi; nếu không đồng ý, thì chỉ có thể trở mặt đoạt người. Dù sao kết quả cuối cùng cũng giống nhau, vậy còn lãng phí thời gian ngồi đó đợi làm gì? Chỉ tổ làm mình thêm hèn mọn.”

Giải Trung Ý muốn nói gì đó, nhưng sự trì độn của Bồ Đề khiến ông lười suy nghĩ: “Thôi được, con nói cũng có lý.”

Dừng một chút, lão nhân lại nói: “Đã đưa người về rồi thì vẫn nên sớm lo chính sự. Con có biết cách quyến rũ nam nhân không?”

Thật ra Ninh Yểu không rành chuyện này lắm, nhưng lại không muốn để lộ sự yếu kém, bèn nhẹ nhàng nói: “Sư phụ, ngài còn không hiểu con sao? Con có gì không biết chứ.”