EDIT: HẠ
Là tạp chí hạng hai ở Hoa Hạ, 《Thời Ngu Phong Thượng》ra đời từ cuối thế kỷ trước.
Ở thế giới này, ngành công nghiệp giải trí ở Hoa Hạ phát triển vô cùng phồn vinh, ngay từ cuối thế kỷ trước, Hoa Hạ đã từng sản sinh ra vài vị siêu sao thiên vương nổi tiếng quốc tế, đồng thời, tốc độ phát triển của ngành thời trang cũng vô cùng nhanh chóng, các tạp chí, tuần lễ thời trang và những thương hiệu nổi tiếng quốc tế xuất hiện từ nửa cuối thế kỷ trước đã giúp Hoa Hạ giữ vững vị trí đứng đầu trong giới thời trang.
Sáng sớm hôm nay trước khi đi vào studio của 《Thời Ngu Phong Thượng》, Minh Dụ đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cho dù là tạp chí hạng hai, bị hàng loạt tạp chí hạng nhất và tạp chí đỉnh cấp đè đầu, nhưng ở thế giới này, thực lực của một tạp chí hạng hai ở Hoa Hạ cũng không hề thua kém so với tạp chí hạng nhất ở kiếp trước của cậu.
Nhưng khiến Minh Dụ không nghĩ tới chính là, khi cậu thật sự tiến vào gian studio rộng rãi thoáng đãng này, cậu vẫn phải sững sờ vì sự xa hoa và quy mô hoành tráng ở nơi đây.
… Đây thật sự là studio của một tạp chí hạng hai sao?
Đảo mắt nhìn studio rậm rạp đầu người, Minh Dụ quay đầu nhìn về phía người đại diện nhà mình, hỏi: “Anh Triệu, hôm nay hình như…. Có không ít người mẫu tới chụp ảnh nhỉ?”
Chỉ thấy ở dãy phòng trang điểm bên trong studio, một số phòng đóng kín cửa không nói, nhưng trong những phòng mở cửa, mỗi phòng đều có bốn năm người mẫu đang chen chúc ở bên trong. Ngoài ra, trong phim trường còn có ba khu vực chụp hình riêng đang đồng thời hoạt động, Minh Dụ quét mắt nhìn qua, bên kia có ít nhất ba mươi người mẫu đang đứng chờ chụp ảnh.
Một đám người mẫu hoặc là tuấn tú cao lớn, hoặc là mảnh mai quyến rũ cùng đứng chung một chỗ, nhìn qua đương nhiên là một loại hưởng thụ thị giác, nhưng một tạp chí hạng hai thật sự cần nhiều người mẫu như vậy sao? Hơn nữa, đây cũng chỉ là lịch trình quay chụp trong một ngày mà thôi!
Nghe câu hỏi của Minh Dụ, Triệu Duệ không giấu được vẻ ngượng ngùng, hắn gượng cười giải thích: “Chúng ta sẽ chụp cho chuyên mục giới thiệu xu hướng thời trang, sẽ được bố trí ở giữa tạp chí, đây là một trong những chuyên mục trọng điểm của 《 Thời Ngu Phong Thượng 》, cho nên thông thường… Bọn họ sẽ tìm rất nhiều người mẫu.” Hơn nữa đều là một số người mẫu nhỏ không mấy nổi tiếng.
Câu nói kế tiếp Triệu Duệ cũng không nói ra miệng, nhưng Minh dụ lại âm thầm thở dài, cậu cũng đoán ra được việc này.
Tối qua khi nghiên cứu về 《Thời Ngu Phong Thượng》Minh Dụ cũng đã chú ý tới, ở vài trang giữa và năm sáu trang cuối của tạp chí, 《Thời Ngu Phong Thượng》 sẽ có một chuyên mục giới thiệu một số phong cách phối đồ thịnh hành theo quý, ví dụ như quyển tạp chí 《Thời Ngu Phong Thượng》Minh Dụ đã xem vào tối qua, đó là tạp chí xuất bản từ năm ngoái, tên chuyên mục được đặt là “Xuyên qua hương vị Trung Âu”.
Cho dù Minh Dụ đã đoán được địa vị hiện tại của nguyên chủ sẽ không được như mong muốn, nhưng cậu lại không nghĩ tới, nguyên chủ đã từ người mẫu nam tuyến một từng xuất hiện trên bìa tạp chí, hiện tại đã lưu lạc tới mức chỉ có thể làm một trong số người mẫu trang phục của một tạp chí hạng hai.
Nhìn sắc mặt bất đắc dĩ lại mệt mỏi của Triệu Duệ, Minh Dụ nhẹ nhàng nở nụ cười, an ủi nói: “Không sao đâu anh Triệu, chúng ta phải bắt đầu lại từ đầu mà. Điểm xuất phát này đã đủ cao rồi, dù sao đây cũng là《 Thời Ngu Phong Thượng 》.” Vừa nói, thiếu niên vừa giơ tay nhẹ vỗ bả vai Triệu Duệ.
Thiếu niên mặt mày thanh tuấn tú lãng cũng không biết nụ cười dịu dàng và ngữ khí ấm áp của mình đã khiến người đại diện chấn động tới mức nào. Triệu Duệ ngơ ngác nhìn chằm chằm Minh Dụ một lúc lâu, mãi đến khi trợ lý trang điểm tới dò hỏi “Minh Dụ đúng không? Chúng ta bắt đầu trang điểm nhé”, lúc này hắn mới hoàn hồn lại.
Nhìn người mẫu nhỏ lớn lên chỉ sau một đêm của nhà mình lễ phép đáp lại trợ lý kia, hơn nữa còn đi theo đối phương tiến vào phòng hóa trang, khóe mắt Triệu Duệ hơi hơi run rẩy, trong lòng tràn ngập bi phẫn: Thằng nhóc này đối xử không mặn không nhạt với mình suốt ba năm, từ khi nào nó học được cách thả thính người khác thế?!
Thời điểm chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm cho Minh Dụ, loại cảm giác bi phẫn này lại càng phóng đại thêm gấp trăm lần, làm hắn đổi - mới - tam - quan!
“Da em đẹp thật đấy, Minh Dụ, ngày thường em dùng sản phẩm dưỡng da nào thế?”
“Có lẽ là do em nhỏ tuổi thôi, em thấy da của chị Lâm cũng ổn mà, năm nay chị… 25 rồi đúng không?”
“Ha ha ha, Tiểu Dụ nói bậy cái gì đó, chị Lâm cậu sắp 35 tuổi rồi!”
Triệu Duệ: “…….”
Mới quen biết được bao lâu, người này đã trực tiếp đổi xưng hô thành “Tiểu! Dụ” rồi?!
Triệu Duệ ở bên này đang bi phẫn muốn chết, chuyên viên trang điểm chị Lâm ở bên kia đã giúp Minh Dụ trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng. Vì hôm nay có quá nhiều người mẫu tới chụp ảnh, cho nên khi Minh Dụ trang điểm, có không ít người mẫu trẻ đã tụ tập ở bên này.
Trước nay Triệu Duệ cũng không biết, người mẫu nhỏ nhà mình thế mà có tài ăn nói tốt như vậy!
Trái một câu “Hóa ra chị cũng là người Đế Đô à”, phải một câu “Trước kia tôi từng nhìn thấy chị trên bìa tạp chí”, dỗ cho một đám người mẫu nữ trẻ tuổi xinh đẹp vui vẻ đến cười tít mắt, mọi người đều ỷ vào chính mình lớn hơn thiếu niên vài tuổi (lớn nhất cũng chỉ 21 tuổi), vừa mở miệng đã là “Em trai Tiểu Dụ”, “Em trai Tiểu Dụ”, khiến Triệu Duệ đứng ở bên cạnh nhìn đến ngây người sửng sốt.
Sao hắn lại nhớ là… Lần trước khi dẫn Minh Dụ đi chụp tạp chí, tiểu tử này không gọi người ta là “Dì” thì cũng gọi người ta là “Bác gái”, khiến nhϊếp ảnh gia người ta tức giận tới mức phất tay áo bỏ đi, sao hôm nay lại thay đổi phong thủy thế?!!!
Đương nhiên, không phải ai cũng có thái độ tốt đẹp với Minh Dụ, thậm chí còn có người nhìn cậu không vừa mắt.