Mạnh Uyển có chút chột dạ, đáp: “Con nhớ rồi.”
Nghĩ đến việc mình đã bịa ra một lời nói dối lớn như vậy, còn khiến trưởng bối lo lắng, Mạnh Uyển không khỏi cảm thấy áy náy, giọng cũng nhỏ dần: “Lần này con bỏ lỡ kỳ tuyển chọn, phụ thân hẳn là rất thất vọng, phải không?”
“Ta gọi con tới chính là vì chuyện này đây.” Mạnh Thượng Hoài thở dài. “Từ nhỏ con đã thông minh hơn người, chí khí lại cao. Lần này vì bệnh mà không thể tham gia, không cần nói ta cũng biết trong lòng con không dễ chịu. Làm phụ thân, thương con còn không hết, sao có thể trách con được? Chỉ có thể nói, mỗi người có số mệnh riêng, có rất nhiều chuyện không thể cưỡng cầu.”
Mạnh Uyển khẽ gật đầu: “Con hiểu mà.”
“Từ sau khi ngã bệnh, tính cách của con đã trầm lặng hơn trước, nhưng lời nói lại ít đi. Mẫu thân con bảo đó là vì con đã trưởng thành, biết suy nghĩ chín chắn hơn. Nhưng ta lại thấy, có lẽ vì con quá thất vọng sau khi lỡ kỳ tuyển chọn.”
Mạnh Uyển chỉ im lặng lắng nghe, không giải thích gì thêm.
Mạnh Thượng Hoài tiếp tục khuyên nhủ: “Thực ra, Uyển Nhi, những gì con đã học trước nay, không nhất thiết phải vào nội đình mới có thể phát huy. Cổ nhân từng nói “tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”, trong đó “tề gia” cũng là một môn học vấn. Chuyện mua sắm, quản lý sổ sách, quản thúc gia nhân, dạy dỗ hậu bối, quán xuyến mọi việc lớn nhỏ trong phủ, nào có kém cạnh việc triều chính là bao?”
Nghe đến đây, Mạnh Uyển đã lờ mờ hiểu ra hàm ý trong lời phụ thân, liền hỏi thẳng: “Có phải phụ thân định bàn chuyện hôn nhân cho con không?”
Mạnh Thượng Hoài không ngờ Mạnh Uyển lại hỏi trực tiếp như vậy, thoáng sững lại, nhưng rồi cũng dứt khoát nói thẳng: “Ta và mẫu thân con biết con luôn có chính kiến riêng, vốn không định gấp gáp gả con đi như vậy. Nhưng mối hôn sự này, thực sự không thể từ chối.”
Hiện giờ Mạnh Uyển không vào cung tuyển chọn, nếu nhà họ Vệ thực sự muốn dựa vào mấy câu nói bông đùa giữa trưởng bối hai nhà năm xưa để định thân, thì phụ mẫu nàng cũng khó mà nuốt lời.
Chỉ là nàng không hiểu, khoa cử sắp đến, nếu công tử nhà họ Vệ có thể đỗ tiến sĩ, hẳn sẽ có nhiều quan lại quyền quý muốn gả nữ nhi cho hắn, hà cớ gì phải vội vào lúc này?
Lẽ nào nhà họ Vệ sợ rằng Vệ Kỳ thi rớt, sau đó sẽ không còn mặt mũi tới cầu thân với nhà họ Mạnh nên mới muốn định hôn trước?
Không đúng, dường như cũng không hợp lý.
Lúc này nàng thực sự không muốn bận tâm đến ý đồ của nhà họ Vệ, chỉ muốn mau chóng đối phó với phụ thân.
May mắn thay, trước đó Trúc Linh đã lờ mờ nhắc đến chuyện này, giúp nàng có chút chuẩn bị tâm lý.