"Anh đại diện cho hình ảnh của tập đoàn công nghệ Neptune, ngay cả những chi tiết nhỏ nhặt như cà vạt mà anh cũng không thể làm cho hoàn hảo. Với tư cách là trợ lý tổng giám đốc, việc anh không chú ý đến những điều này khiến tôi rất lo lắng về khả năng xử lý công việc của anh."
Vừa bước vào phòng họp, Giang Nhất đột nhiên cảm thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía mình, anh đối diện với Alpha mặc vest xám bạc đang ngồi ở vị trí chủ tọa của bàn họp, ánh mắt sâu thẳm đó gần như muốn nuốt chửng anh.
Alpha này tên là Yến Nam Sâm, tổng giám đốc mới nhậm chức của tập đoàn đối tác, tập đoàn Ngân Hà, còn rất trẻ tuổi. Mặc dù còn rất trẻ nhưng khí thế lại rất nghiêm khắc và mạnh mẽ, toàn bộ phòng họp cảm thấy có áp lực rất lớn vì khí thế của hắn.
Anh sững sờ, vậy là đang nói anh sao?
Sau đó anh thấy Yến Nam Sâm đứng dậy đi về phía anh.
Giữa các Alpha vốn dĩ có sự bài xích tự nhiên, điều này đã được quyết định về mặt di truyền, vì vậy khi Yến Nam Sâm đến gần anh, anh muốn lùi lại theo bản năng.
Nhưng một bàn tay nhanh hơn anh, và bàn tay thon dài với các khớp xương rõ ràng đó chạm vào cà vạt của anh, đứng trước mặt anh, tháo cà vạt ra, thắt lại cho anh, động tác gọn gàng và dứt khoát.
"Tôi không nghĩ anh không biết thắt cà vạt."
"Yến tổng, tôi…" Giang Nhất ngơ ngác nhìn bàn tay của Yến Nam Sâm, người này lại đi thắt cà vạt cho anh? Đến giờ đã chuẩn bị bắt đầu cuộc họp rồi.
… Người này, thật kỳ lạ.
Anh chỉ là trợ lý tổng giám đốc của một tập đoàn hợp tác.
Yến Nam Sâm lạnh nhạt, cụp mắt xuống, tỉ mỉ thắt lại cà vạt mà Giang Nhất vừa rồi chưa thắt đúng, dùng ngón tay xoa phẳng những nếp nhăn ở chỗ thắt, cuối cùng buông tay, lùi lại một bước, đánh giá chiếc cà vạt mà mình đã thắt cho Giang Nhất, rồi nhìn về phía Giang Nhất.
"Trong mắt tôi không thể chứa được những chi tiết không hoàn hảo, bao gồm cả anh, Giang Nhất, đừng để sự hợp tác lần này có bất kỳ tỳ vết nào."
Khoảnh khắc này, Giang Nhất cảm thấy mình bị sỉ nhục.
Dùng chi tiết cà vạt chưa thắt ngay ngắn để nhục mạ anh, trước mặt bao nhiêu người, phát điên gì vậy? Hơn nữa, cà vạt của anh cũng đâu có thắt tệ đến mức đó?
Thật là kỳ lạ.
Anh cố gắng kìm nén cơn giận này, dù sao anh chỉ là trợ lý tổng giám đốc, Đoạn tổng của anh còn ở đây, không thể để Đoạn tổng mất mặt, anh nhếch mép, lộ ra nụ cười lịch sự: "Được, Yến tổng, lần sau tôi sẽ chú ý."
"Không biết cười thì đừng cười." Yến Nam Sâm liếc mắt nhìn anh một cái, nói xong đi về chỗ ngồi của mình, ngồi xuống rồi nhìn mọi người: "Bắt đầu cuộc họp."
Bàn tay đặt bên hông của Giang Nhất đột nhiên nắm chặt lại, lần đầu tiên anh thực sự muốn đánh người, người thừa kế mới của Tập đoàn Ngân Hà kiêu ngạo đến vậy sao?
Vừa nghĩ đến việc sau này phải thường xuyên làm việc với Yến Nam Sâm kiêu ngạo này, anh có cảm giác như mình không sống được lâu.