Trời bắt đầu vào tháng 10 nhưng có vẻ năm nay lạnh khá muộn, trời vẫn còn mưa nhiều.
Hân ghét nhất là những ngày trời mưa, nó ẩm ướt khiến cô vô cùng khó chịu. Nếu như hôm nào mưa thì tâm trạng của cô của ngày hôm đó cũng sẽ không tốt, tính tình sẽ dễ nóng nảy.
Cô không có cách nào để sửa chữa được tật xấu này nên những hôm nào trời mưa như hôm nay thì cô sẽ chỉ ngồi một góc đọc tiểu thuyết.
Đã quá giờ trống vào lớp rồi nhưng vẫn chưa thấy giáo viên bộ môn xuống, cả lớp như một đám vỡ trận, mất trật tự vô cùng.
Trong khi mọi người ồn ào như thế thì bên cạnh Hân còn có một người vẫn rất bình ổn, lần nào quay sang cũng chỉ thấy cậu ấy dán mắt vào sách vở.
Dường như sự ồn ào trong lớp còn tiếp thêm sức lực cho cậu ấy học bài.
"Cậu là người ngoài hành tinh sao? Người nào phái cậu đến đây vậy?"
"Ừm."
Lạnh lùng đến mức cô đang nói đểu Duy mà cậu ấy cũng chỉ "ừm" một tiếng cho qua chuyện, lười trả lời đến thế sao. Cậu ấy trả lời một câu hoàn chỉnh thì chết người sao, đâu mất đến một phút?
Mọi người thường có câu "Giờ là vàng là bạc" còn đối với Duy nó quý hơn cả châu báu, kim cương.
"Các bạn chú ý giữ trật tự chút nhé, cô có việc bận lát nữa sẽ lên dạy."
Bạn lớp trưởng bước vào lớp, cầm cây thước gõ nhẹ lên bàn giáo viên để dẹp trật tự tránh gây ảnh hưởng cho các lớp khác. Mặc dù là con gái nhưng bạn ấy vô cùng cá tính, tự tin, dáng vẻ của bạn ấy sau này có tướng làm được công to việc lớn.
Hôm nay có 5 tiết, nhưng do giáo viên có việc đột xuất lớp 9B4 của cô trống giờ.
Học sinh có thể tự học hoặc giữ trật tự cho các lớp khác học.
"Không còn được học cạnh nhau lâu nữa chúng ta quẩy hết mình hôm nay đi, hết hôm nay chẳng biết khi nào mới có cơ hội trống tiết nữa đâu nhỉ?"
Lớp học bỗng chốc vỗ tay lớn. Cũng có thể gọi là hiệu ứng *domino chứ nhỉ? Ai nấy đều cười lớn tán thưởng với ý kiến của bạn nam kia.
Giải thích nghĩa: *domino là hiệu ứng kéo theo hàng loạt, tạo ra thói quen hoặc cách hành động liên quan. Khi bạn nam trong lớp nói cả lớp cứ thoải mái xả hơi thì các bạn trong lớp cũng đồng tình và hưởng ứng theo.
"Đúng rồi, còn bao lâu nữa đâu kết thúc 4 năm rồi. Anh em cứ chơi đi, học hành là chuyện cả đời cơ mà."
Quả thật là thời gian trôi qua rất nhanh, mới ngày nào khai giảng bây giờ đã trôi qua một phân tư năm học.
Áp lực thi cũng ngày càng cao, nhà trường cũng mở thêm các lớp tự học để học sinh sau giờ có thể cùng nhau trao đổi bài tập, rồi lại đi học thêm các môn khác.
Chẳng mấy chốc mỗi người lại mỗi chốn, sau này không biết sẽ còn gặp lại hay không.
"Hân, sau này cậu thi trường nào?"
Đây là câu hỏi đầu tiên và cũng là lần đầu tiên cậu ấy bắt chuyện với Hân sau năm thứ ba làm bạn cùng bàn, chỉ có mỗi năm lớp 8 là không ngồi chung.
Cũng thật có duyên nhỉ?
"Tôi sao...?"
Câu hỏi của Duy quá bất chợt khiến Hân có chút bối rối.
"Tôi sẽ thi Trung học Phổ Thông B."
"Ồ."
Duy gật đầu nhẹ rồi cầm bút chì khoanh lên đáp án bài làm Tiếng anh.
Không gian lớp học có chút ẩm ướt hoà lẫn vào tiếng nói cười của mọi người trong từng nhóm nhỏ, có nhóm 3 người, 2 người, 5 người... Hoặc sẽ có người cùng trao đổi bài học, trông có hơi hỗn loạn nhưng chắc hẳn ai cũng sẽ trân trọng từng giây phút còn sót lại của thời học cấp 2.
"Cậu thì sao?"
"Tôi thi chuyên A."
Mắt cậu ấy nhìn vào bài nhưng vẫn trả lời một cách nhanh chóng, chắc hẳn cậu ấy rất tự tin nên mới thi chuyên A. Ngôi trường có tiêu chuẩn vô cùng cao, rất ít người được chọn.
"Học giỏi thích thật đấy."
Cuộc hội thoại ngắn ngủi kết thúc từ đó, cô ngồi chăm chú đọc tiểu thuyết ngôn tình, còn Duy bên cạnh ngồi học bài trước khung cảnh quen thuộc của lớp học.
Mong rằng thời gian mãi ngưng lại ở thời khắc này.