Nam Chính Trà Xanh Bị Bóc Mặt Thật

Chương 2

Tạ Bắc Nguyên nhướn mày khó hiểu.

Không chỉ có anh, mà ngay cả đương sự Tô Ngọc cũng không hiểu nổi. Dù đang tức giận, nhưng quả bóng đó cậu ta thực sự không dùng nhiều sức, ai ngờ được Cố Hòa này cố tình diễn trò?

Chỉ thấy Cố Hòa ngồi dưới đất ôm vai, vẻ lạnh lùng ban nãy hoàn toàn biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tái nhợt với vẻ ủy khuất và đôi mắt hơi đỏ. Không lâu sau, những người ở sân bóng rổ gần đó đã để ý tới tình huống này, chẳng mấy chốc, cả lớp 9 bỏ cả bóng rổ, ùa tới vây quanh.

Có nữ sinh đưa tay đỡ Cố Hòa dậy, vài nam sinh cao lớn cũng chủ động đứng chắn trước mặt cậu, nhìn gã trông chẳng giống người tốt đối diện bằng ánh mắt không thiện cảm.

Tô Ngọc sững sờ. Cậu ta nhìn đám người trước mặt, rồi lại nhìn Cố Hòa đang ủy khuất núp sau lưng họ, không nhịn được chửi thề:

"Đệt..."

"Giữ mồm giữ miệng cho sạch sẽ.”



Hình tượng bên ngoài của Cố Hòa luôn là một chú cừu non hiền lành đáng yêu. Thực tế chứng minh hình tượng này quả thật rất được lòng người, bởi từ nhỏ đến lớn, hầu như không ai là không thích cậu. Cậu luôn được mọi người, dù là bạn bè hay người lớn nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng không ngờ lần này lại đυ.ng phải vách đá Tạ Bắc Nguyên.

Cố Hòa vốn rất giỏi nhìn người, và cùng với con mắt nhìn người đó là tính hiếu thắng mạnh mẽ không kém, cậu không tin sẽ có người không động lòng trước sự thân thiện của mình.

"Nào Tiểu Hòa, nếm thử cá chua ngọt này đi, đây là do anh tự tay nấu đấy." Tạ Bắc Thần ngồi đối diện Cố Hòa, vội vàng gắp thức ăn vào bát cậu.

Cố Hòa gắp một miếng cá nếm thử, mắt sáng lên, khen ngợi: "Ngon quá! Anh giỏi thật, cái gì cũng biết làm, ước gì em cũng được như anh."

"Không được, Tiểu Hòa dễ thương thế này là tốt rồi, giống anh thì có gì hay?" Tạ Bắc Thần nhìn gương mặt non nớt của Cố Hòa, không nhịn được đưa tay véo nhẹ má cậu, vừa nói với vẻ không cam tâm: "Em làm xong bài tập rồi chơi game với anh nhé, anh mới tập được một tướng mới, nhất định sẽ carry em!"

"Suốt ngày chỉ nghĩ đến game, ăn cơm cho đàng hoàng đi, đừng bắt nạt Tiểu Hòa." Tạ Bắc Diễn vỗ vỗ tay Tạ Bắc Thần, sau đó quay sang nhìn Tạ Bắc Nguyên vẫn im lặng từ nãy đến giờ, hỏi: "Bắc Nguyên, em định khi nào thì đi học?"

Tạ Bắc Nguyên dường như không muốn nhắc đến vấn đề này, đôi mày đẹp hơi nhíu lại: "Để sau đi."

Giọng Tạ Bắc Diễn có phần không hài lòng: "Em đừng có ngoan cố, tự cân nhắc đi, ba già rồi sức khỏe không tốt, em đừng làm ông ấy tức giận nữa. Chỉ một năm thôi, thi đại học xong muốn gì cũng được."

Tạ Bắc Nguyên nghe xong chỉ "ừ" một tiếng qua loa. Không khí căng thẳng âm thầm lan tỏa, Tạ Bắc Diễn thấy em trai như vậy, định nói thêm gì đó, nhưng vạt áo bị người bên cạnh khẽ kéo. Anh quay đầu nhìn, thấy Cố Hòa đang nhẹ nhàng đặt một con tôm đã bóc vỏ vào bát mình, giọng nói mềm mại:

"Anh ơi, ăn tôm."

Cố Hòa có làn da rất trắng, đôi mắt to ngây thơ nhìn Tạ Bắc Diễn, dù trong lòng anh có bao nhiêu giận dữ cũng tan biến ngay khi nhìn thấy cậu nhóc này. Tạ Bắc Diễn mỉm cười với cậu, cũng nhận ra việc nổi giận trên bàn ăn không hay, nên trong lòng tính toán sẽ nói chuyện riêng với em út sau.

Bầu không khí trên bàn ăn lại trở nên yên ả, Tạ Bắc Thần ở góc độ mà hai người kia không nhìn thấy giơ ngón cái với Cố Hòa.

Tạ Bắc Thần rất hiểu tính cách anh em mình, anh cả dịu dàng nhưng với một số việc lại rất cứng rắn, em út thì cứng đầu đến mức chín con trâu kéo không lại, hai người này mỗi lần cãi nhau là không có hồi kết, trước đây Tạ Bắc Thần kẹt giữa hai người rất khó xử. May mà giờ nhà có thêm Cố Hòa, cậu nhóc này chỉ cần mềm mỏng một chút là ai cũng phải mềm lòng theo.

Cố Hòa thấy Tạ Bắc Thần khen ngợi, đáp lại bằng một nụ cười ngại ngùng, đồng thời bỏ lỡ hai ánh mắt lạnh lẽo từ phía đối diện của Tạ Bắc Nguyên.

Tạ Bắc Nguyên đánh giá Cố Hòa, mắt nhìn khuôn mặt thuần lương của cậu ta, nhưng trong lòng lại nghĩ đến nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ xuất hiện trên gương mặt đó vào buổi chiều. Rõ ràng đều là nụ cười, nhưng cảm giác lại khác nhau một trời một vực.

Lúc này, Tạ Bắc Nguyên không thể không thừa nhận cậu chàng xinh đẹp Cố Hòa này có chút thủ đoạn, không chỉ lừa được đám bạn học nhắm mắt đứng ra bảo vệ mình, mà giờ đây cả anh cả anh hai cũng bị cậu ta mê hoặc. Thậm chí nếu không phải tự mình thấy được bộ mặt thật của Cố Hòa, anh nghĩ mình cũng sẽ có cảm tình với con cừu non này.