Anh ta lẽ ra nên biết, sếp anh ta không có loại kiên nhẫn đó, chỉ thích dùng phương pháp thô bạo và hiệu quả nhất để giải quyết vấn đề.
Anh ta hoàn toàn không muốn tưởng tượng xem NPC kia sẽ phải chịu đựng điều gì...
Thư ký Văn xoa mi tâm, nhìn về phía Tương Tương: "Hiện tại, những người chơi đến đây đều không biết thân phận của chúng ta. Nếu có người chơi nào thực sự có quan hệ mật thiết với Hứa Bùi, vậy thì, tối nay người đó rất có thể cũng ở đây."
"Tương Tương, em phải học cách phân biệt họ thông qua mùi hương, hiểu không?"
Lúc này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tương Tương lại hiện lên vẻ phấn khích. Cậu bé chậm rãi giơ tay, chỉ về phía cửa lớn, con ngươi màu xanh lam bên trái sáng long lanh: "Tiểu Trì."
Đồng tử Thư ký Văn co rút lại.
...
"Hắt xì!"
Trì Liễu đến muộn một chút, đang ở khu vực rượu vang thì vô tình va phải một người đàn ông.
Mùi hương hoa hồng trên người đối phương nồng nặc đến mức cậu không nhịn được hắt hơi một cái.
"Thật xin lỗi." Một bàn tay to đỡ lấy cánh tay Trì Liễu, giọng nói của người đàn ông dịu dàng đến khó tin: "Cậu không sao chứ?"
Chỉ là không biết vô tình hay cố ý, ngón tay cái quá dài của người đàn ông lướt qua cổ tay lộ ra bên ngoài ống tay áo của Trì Liễu, dường như muốn chạm vào làn da ở đó.
Trì Liễu khựng lại, sau khi đứng vững, trước khi tay người đàn ông chạm vào da mình, cậu nhanh chóng rút tay về. Ngẩng đầu lên, một khuôn mặt tóc vàng mắt xanh đập thẳng tầm mắt.
Đó là một khuôn mặt hoàn mỹ, mỗi một bộ phận đều có thể gọi là hoàn hảo, như thể từng chi tiết đều được tỉ mỉ chạm khắc.
Người đàn ông mặc vest đắt tiền trên mặt lộ ra chút tiếc nuối, đôi mắt xanh lục nhìn Trì Liễu trìu mến, tiếp tục nói: "Tôi đã đυ.ng trúng cậu, hãy để tôi đền bù cho cậu, được không?"
Trì Liễu mỉm cười nhẹ: "Không cần."
Người đàn ông lịch thiệp đưa tay về phía cậu: "Vậy, có thể cho tôi biết tên cậu được không? Tôi là Hứa Sâm, vừa mua lại một vài vườn nho cổ ở miền Nam châu Âu, có lẽ cậu sẽ quan tâm đến rượu của chúng tôi."
Mục đích Trì Liễu đến đây chính là để tìm nhà cung cấp, lấy được loại rượu chất lượng tốt nhất với giá cả ưu đãi nhất. Cậu nhướng mày, đang định bắt tay người đàn ông thì động tác đột nhiên dừng lại.
Cậu khẽ nhíu mày, ánh mắt lén lút nhìn xuống bụng phẳng lì của mình:
Là ảo giác của cậu sao?
Vừa rồi ở đó, dường như có thứ gì đó từ bên trong nhẹ nhàng nhưng gấp gáp đυ.ng vào bụng cậu...
Cậu dường như theo bản năng biết được, đó là đang vội vàng nhắc nhở cậu: Chạy mau...
--------------------
Trì Liễu buông tay xuống.
Hứa Sâm vẫn đưa tay ra, mỉm cười dịu dàng: "Có lẽ, cậu đã từng nghe nói đến tình yêu sét đánh chưa?"
Mùi hương hoa hồng càng thêm nồng nặc, như muốn thấm qua lỗ chân lông vào từng tấc da thịt.
Người đàn ông hơi cúi người về phía Trì Liễu, bóng dáng như bao phủ lấy cậu, vẻ mặt si tình đến mức có chút biếи ŧɦái, thì thầm: "Tôi yêu em, em cũng yêu tôi, chúng ta hãy mãi mãi bên nhau, được không?"
Trì Liễu nhanh chóng lùi lại một bước, mỉm cười: "Không được."
Đây là tên biếи ŧɦái thứ hai mà cậu gặp ở thế giới này? - Tên đầu tiên là kẻ ném đồ trước cửa nhà cậu.
Thế giới này là cái gì vậy, sao nhiều kẻ biếи ŧɦái thế.
Người đàn ông thấy Trì Liễu từ chối, ngạc nhiên "Ơ" một tiếng, Trì Liễu không để ý, xoay người định bỏ đi.
Lúc này, một người phụ nữ vừa gọi điện thoại vừa đi ngang qua, vô tình va phải người đàn ông, một chiếc hộp nhỏ bằng bạc rơi ra khỏi người anh ta.
Nắp hộp bật mở, làn khói do đá khô tạo ra bốc lên, một bộ dao nĩa nhỏ bằng bạc cùng một miếng thịt hình chữ nhật lăn ra ngoài.
Vì lời nhắc nhở kỳ lạ vừa rồi, Trì Liễu vẫn giữ thái độ cảnh giác cao độ với người đàn ông, cậu đỡ người phụ nữ dậy, che chắn cô ấy phía sau mình.
Người phụ nữ vội vàng nói lời cảm ơn, rồi xin lỗi Hứa Sâm: "Xin lỗi, tôi sẽ nhặt giúp anh!"
Trì Liễu ngăn cô ấy lại, dịu dàng và lịch thiệp nói: "Để tôi."
Người phụ nữ đỏ mặt nhìn Trì Liễu, người đàn ông cũng đứng đó, nhìn chằm chằm Trì Liễu không chớp mắt.
Trì Liễu khom người xuống, nhặt chiếc hộp bạc lên, khi ngón tay chạm vào miếng thịt giống như giăm bông, đồng tử cậu đột nhiên co rút lại.
Mùi thịt thơm ngọt lạ thường hòa quyện cùng mùi hương hoa hồng xộc vào mũi, Trì Liễu che miệng mũi, nheo mắt lại...
Đây là mùi thịt người.