Tôi Xuyên Sách Thành Ba Nhỏ Của Đại Boss Vô Hạn Lưu

Chương 10

--------------------

Đợi đến khi sắc mặt trở lại bình thường, Trì Liễu gấp gọn chiếc qυầи ɭóŧ, đặt lên ghế sofa, rồi mở cửa phòng nghỉ.

Trong văn phòng trống trải sạch sẽ, Thư ký Văn nghe thấy động tĩnh liền quay người lại, với vẻ mặt... rất muốn nói lại thôi, kỳ lạ dò xét nhìn cậu.

Không hiểu sao trong không khí có mùi thuốc sát trùng thoang thoảng.

Trì Liễu chớp mắt: "Bộ này cũng không tiện cho tôi mặc sao? À thật ra--" Thật ra tôi có thể ra ngoài trung tâm thương mại mua một bộ mới cũng được.

Thư ký Văn lập tức ngắt lời cậu: "Không có!"

Ngừng một chút, anh ta khẽ "khụ" một tiếng, đẩy gọng kính, nói: "Anh mặc bộ này rất hợp. Anh Trì, nếu hợp đồng không có vấn đề gì, sau khi anh ký tên xong, tôi sẽ đưa anh đi đóng dấu."

Trì Liễu luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhưng lại không nói rõ được là lạ ở chỗ nào, nên cậu quyết định không nghĩ nữa, cười nhẹ một tiếng, nói: "Được."

Thư ký Văn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, giật giật khóe miệng liếc nhìn về phía phòng nghỉ của sếp -- sếp của anh ta vừa rồi với nụ cười vui vẻ đến rợn người phàn nàn với anh ta: "Cuồng nhiệt, thành kính đến mức đuổi theo đến tận đây, dính người như vậy, thật sự không biết phải làm sao mới tốt, đúng không?"

Nói rồi sếp thậm chí còn có chút thất vọng đến đáng sợ hơn: "Nhưng y phục của ta không được sạch sẽ, ta không thể đáp lại mong muốn được gặp ta tha thiết của tín đồ nhỏ."

Y phục của sếp không sạch sẽ là chỉ... một giọt máu bắn lên cổ áo...

Nói xong, sếp liền đóng cửa phòng nghỉ lại.

Thư ký Văn vừa không nhịn được nghĩ sếp lát nữa có khi còn vào phòng nghỉ để tiếp tục "ăn" mùi hương đó, vừa mỉm cười dẫn Trì Liễu xuống lầu.

Hợp đồng được ký kết vui vẻ, Thư ký Văn lại bắt tay với Trì Liễu, nụ cười hoàn hảo, đầy ẩn ý: "Chúc anh khai trương thuận lợi, nhân viên của chúng tôi nhất định sẽ đến ủng hộ."

Trì Liễu thầm nghĩ "Ngoài sếp anh ra thì đương nhiên ai cũng hoan nghênh", nhưng ngoài mặt lại cười vô cùng chân thành: "Mong được đón tiếp mọi người."

Nói xong, cậu quay người rời đi, Tường Tường ở phía sau lưu luyến nhìn theo cậu.

...

Ra khỏi tòa nhà Anh Vọng, Trì Liễu chia tay với người quản lý.

Trước khi rời đi, người quản lý nhiệt tình đưa cho Trì Liễu một tấm thiệp mời: "Buổi tiệc thử rượu này khá chuyên nghiệp đấy, sẽ có rất nhiều nhà cung cấp rượu tham gia, cậu mở quán bar mà, sẽ cần đến."

Trì Liễu mỉm cười cảm ơn, không khách sáo nhận lấy tấm thiệp mời.

Sau đó, cậu tiếp tục tìm nhà.

Ở một thành phố hiện đại phồn hoa, người không thiếu tiền tìm được căn nhà thoải mái cũng không quá khó.

Trì Liễu tạm thời không thuộc dạng thiếu tiền.

Cậu nhanh chóng tìm được một căn hộ cao cấp gần quán bar, khu chung cư có môi trường tuyệt đẹp, rất riêng tư, một tầng hai hộ, còn cách bố trí không gian bên trong căn hộ hoàn toàn phù hợp với nhu cầu và thẩm mỹ của cậu.

Trì Liễu không chút do dự -- thuê dài hạn, dù sao hiện tại số tiền tiết kiệm của cậu vẫn chưa đủ để mua một căn nhà như vậy ở trung tâm thành phố.

Mọi việc đều rất suôn sẻ -- ngoại trừ một chút sự cố nhỏ.

Trì Liễu ký xong hợp đồng liền đi mua sắm thêm một số vật dụng cần thiết, sau đó trở về nhà, nhưng lại gặp một thanh niên đeo khẩu trang kín mít ngay trước cửa.

Cậu dừng lại trước cửa, liếc nhìn căn hộ đối diện, tưởng là hàng xóm: "Xin chào?"

Người thanh niên tháo khẩu trang xuống, để lộ một gương mặt xinh đẹp.

Ánh mắt nhìn Trì Liễu rõ ràng mang theo vẻ kiêu ngạo khinh thường, nhưng giọng nói lại như đang làm nũng, ngọt đến phát ngấy: "Cái đó... anh đã nhận ra em là ai rồi chứ? Căn hộ này có thể nhường lại cho em không? Người em thầm mến ở ngay đối diện, em muốn mỗi ngày đều được nhìn thấy anh ấy."

Vừa dứt lời, anh ta liền nhét một tấm chi phiếu vào tay Trì Liễu: "Đây là tiền bồi thường cho anh, anh nhận lấy coi như đồng ý nhé~"

Trì Liễu: "..."

Cậu mỉm cười nhẹ, những ngón tay thon dài kẹp lấy tấm chi phiếu, liếc nhìn rồi nói: "Căn hộ này thuê 20 vạn một tháng, tôi đã trả tiền cả năm, tính cả tiền đặt cọc là 260 vạn, tấm chi phiếu 100 vạn này rõ ràng là không đủ."

Dừng một chút, cậu chớp mắt vô tội: "Ngoài ra, xin hỏi anh là?"

Người thanh niên sững sờ tại chỗ, nhìn gương mặt tinh xảo đến quá đáng của Trì Liễu, trong mắt cuối cùng cũng bùng lên lửa giận: "Anh... anh quả nhiên--" Quả nhiên là hồ ly tinh cố ý thuê nhà ở đây để câu dẫn người ta!