Lỡ Sàm Sỡ Bạn Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao Bây Giờ?

Chương 16: Đánh nhau rồi

"Bị cảm lạnh thì lại phải thêm cho tôi một tội danh nữa, sẽ qua nhanh thôi," Tạ Diêm bổ sung một câu, "Ngoan ngoãn đợi ở đó."

Tạ Diêm kết thúc liên lạc, đột nhiên phát hiện Tạ Phục kỳ quái nhìn mình, sờ râu nói đầy ẩn ý: "Cháu thích kiểu này."

"...Ông nội, cậu ấy là alpha," Tạ Diêm có chút bất đắc dĩ chỉ vào bàn cờ, "Ông thua rồi."

Tạ Phục cúi đầu nhìn, bị tức đến mức thổi râu trừng mắt.

...

Tạ Diêm trước tiên đưa Bạch Cẩn An về ký túc xá, rồi quay đầu lại tiệc mừng công, anh đi một vòng bên ngoài sảnh tiệc, quả nhiên tìm thấy Sở Thập Hàm ở cạnh bốt điện thoại.

Cậu không ngồi trên ghế, nửa dựa vào bốt điện thoại đang gọi điện thoại cho ai đó.

"Không liên quan đến tôi... Tạ Diêm? Không quen... Biết rồi, tôi sẽ tìm cách... tiếp cận hắn... lấy được..."

Tạ Diêm khẽ dừng bước, nhìn Sở Thập Hàm từ xa.

Đợi Sở Thập Hàm gọi điện xong một lúc lâu, Tạ Diêm mới đi qua: "Sở Thập Hàm."

Sở Thập Hàm ngẩng mắt nhìn qua.

"Còn đứng được không?" Tạ Diêm nhếch khóe môi, "Có cần tôi cõng cậu không?"

Sở Thập Hàm lắc đầu, tự mình đứng dậy, Tạ Diêm đỡ lấy cậu.

"Về nhà sao?" Tạ Diêm hỏi.

Sở Thập Hàm theo bản năng gật đầu.

"Muộn quá rồi, trước tiên đưa cậu đến khách sạn," Tạ Diêm đột nhiên nói, biểu cảm của anh trở nên có chút nhạt nhẽo, "Ở khách sạn có lẽ cậu có thể bớt suy nghĩ một chút, sẽ nhanh khỏi hơn."

Động tác của Sở Thập Hàm khựng lại một chút, hiển nhiên cảm nhận được ý tứ trong lời nói của anh.

Tạ Diêm lịch sự trưng cầu ý kiến của cậu: "Cậu thấy thế nào?"

"Không còn sớm nữa," Tạ Diêm quan sát thiết bị trong phòng khách sạn một lúc, đặt thẻ phòng lên đầu giường, "Cậu nghỉ ngơi cho tốt."

Sở Thập Hàm đứng bên cạnh giường, không chút biểu cảm nhìn Tạ Diêm.

Sắp xếp gần xong, Tạ Diêm cũng không định ở lại lâu, xoay người định đẩy cửa rời đi.

Ngón tay chạm vào tay nắm cửa, phía sau truyền đến tiếng bước chân cực nhanh, từ xa đến gần.

Tạ Diêm lập tức nghĩ đến chân của Sở Thập Hàm, lập tức xoay người, đồng thời, một cú đấm móc hung hãn đánh vào bụng anh, lực xung kích mà Sở Thập Hàm lao tới mang theo khiến hai người cùng ngã xuống.

Tạ Diêm theo bản năng nắm lấy bắp chân Sở Thập Hàm, bảo vệ vết thương của cậu.

"Bịch --" lưng Tạ Diêm đập vào cửa phòng, hai người cùng ngã xuống đất.

Sở Thập Hàm lại vung quyền đánh về phía mặt Tạ Diêm.

Nắm đấm cuối cùng vẫn dừng lại giữa không trung, không thể đánh xuống. Sở Thập Hàm nhìn Tạ Diêm một lúc, thả lỏng lực.

Tạ Diêm không phòng bị bị đánh một quyền, anh ôm bụng, nghiêng đầu khẽ ho một tiếng, vẫn cười nhìn Sở Thập Hàm: "Tức giận sao?"

Sở Thập Hàm dời mắt, đứng dậy khỏi người anh, không muốn lại để ý đến người này: "Cút nhanh lên."

Tạ Diêm lại nắm lấy bắp chân cậu kéo một cái, khiến Sở Thập Hàm mất trọng tâm lại ngã vào lòng anh: "Tôi đã nói rồi, phải nghe lời bác sĩ, không được vận động mạnh."

Sở Thập Hàm bị ép buộc vây trong lòng anh.

Tư thế này đối với hai alpha mà nói vô cùng kỳ quặc, không giống như đang ôm, càng giống như đánh nhau thành một đoàn.

Mà cũng xác thực là đang đánh nhau.

"Anh không có tư cách chỉ huy tôi." Sở Thập Hàm nghiêng đầu, gân xanh nổi lên trên cổ trắng nõn rất rõ ràng, thoạt nhìn đang cực lực nhẫn nại xúc động muốn đánh Tạ Diêm.

Tạ Diêm nhướng mày, không để tâm đến lời này của cậu: "Khách sạn này tiện nghi rất đầy đủ, tôi cũng sẽ nhờ người vận chuyển khoang điều trị đến."

Sở Thập Hàm không thèm liếc anh lấy nửa con mắt.

"Cậu không muốn ở khách sạn, muốn ở nhà tôi sao? Nhà tôi có gì tốt, đáng để cậu nhớ nhung như vậy?" Tạ Diêm suy nghĩ cẩn thận, đưa ra kết luận vô cùng vớ vẩn, "Là tôi sao?"

Cơ thể Sở Thập Hàm khẽ cứng lại, không thể nhận ra.

"Nếu là tôi, tôi có thể ở lại đây với cậu."

Tạ Diêm kỳ lạ phát hiện sau khi nói xong câu này, Sở Thập Hàm lại không giãy giụa nữa, anh vừa định mở miệng bảo Sở Thập Hàm nghỉ ngơi, người trong lòng đột nhiên chống tay lên vai anh, tự mình đứng dậy, đi về phía giường: "Anh, ngủ trên giường."

Vậy mà lại tin thật?

Tạ Diêm: "Vậy cậu thì sao?"

Sở Thập Hàm chỉ chỉ xuống đất.