Ông chủ: “Năm trăm năm trước, Thủy Lam Tinh đã từng thu thập một lần các câu chuyện dân gian. Vì thế, câu chuyện của cậu phải chứng minh được là do người từ năm trăm năm trước kể lại. Ví dụ như tổ tiên cậu để lại một cuốn sách hoặc tài liệu hình ảnh, và cậu mới phát hiện ra gần đây.”
Chứng minh này còn khó hơn cả chứng minh mẹ mình là mẹ đẻ nữa.
“Thôi nói về tiêu hao tinh thần lực đi.” Đồng Du từ bỏ ý định.
“Cái này thì đơn giản hơn, chỉ cần nghĩ cách làm sao để khách hàng tiêu hao tinh thần lực là được. Ví dụ như món đậu phụ thối của tôi, ăn vào cũng có thể tiêu hao một phần tinh thần lực.”
“Đậu phụ thối của anh còn có tác dụng này cơ à?!” Đồng Du kinh ngạc.
“Đương nhiên! Chỗ này tiền thuê mặt bằng một tháng là mười ngàn tinh tệ, nếu đậu phụ thối không có tác dụng, tôi chẳng lỗ nặng hơn à.” Chủ quán nói.
Cái món đó đó mà mỗi tháng còn bán được chín ngàn tinh tệ á?!!!
“Theo dữ liệu mới nhất được công bố bởi Viện Khoa học, ngoài khả năng sáng tạo, những thứ có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ não bộ càng mạnh thì càng tiêu hao được nhiều tinh thần lực. Tuy nhiên, khả năng sáng tạo của con người đều có giới hạn. Một khi gặp phải bế tắc trong sáng tạo, mức tiêu hao tinh thần lực sẽ giảm đi. Lúc này, cần phải có những thứ mang tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cậu thử mở bảng xếp hạng mà xem, top 10 đều là các trò chơi chiến đấu, càng máu me, kinh dị thì càng xếp hạng cao. Cả phim kinh dị nữa, tỷ lệ người xem cũng thuộc hàng cao nhất.”
Kinh dị?!
Trò chơi?!
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ?!
Ba từ này kết hợp lại chẳng phải chính là phòng thoát hiểm sao?
Là một hồn ma đã lang thang trên Trái Đất nhiều năm và từng chán chường đến mức phải làm NPC trong các phòng thoát hiểm, không ai hiểu rõ về lĩnh vực này hơn cậu! Hay là cậu thử mở một phòng thoát hiểm xem sao?
“Tôi biết mình sẽ mở tiệm gì rồi!” Đồng Du phấn khích nói.
"Nhanh vậy đã có ý tưởng rồi à?"
“Ừm, cho tôi xin thông tin liên lạc đi. Đợi khi phòng thoát hiểm của tôi khai trương, tôi sẽ cho anh là người đầu tiên trải nghiệm.” Đồng Du nói.
“Cậu định bán đào à? Thế giới thực giờ đã có người trồng được đào rồi đấy, nếu cậu muốn bán thì phải nghĩ ra cách làm khác biệt một chút.” Ông chủ vừa góp ý vừa thêm số liên lạc của Đồng Du.
Đồng Du chẳng buồn giải thích rằng “phòng thoát hiểm” chẳng liên quan gì đến “đào”. Sau khi vẫy tay chào tạm biệt chủ quán, cậu nhanh chóng quay về nhà.