Hạ Lam hoảng loạn, liên tục lùi về sau, từng thớ cơ trong cơ thể căng cứng vì sợ hãi. Cô không quan tâm đến cơn chóng mặt hay buồn nôn nữa, bản năng sinh tồn thúc giục cô phải chạy. Nhưng vừa lùi được vài bước, bàn chân trần giẫm lên một viên đá sắc nhọn, cơn đau nhói khiến cô khựng lại, khuôn mặt tái mét, không còn một giọt máu.
Tên nhân thú có vết sẹo thấy thế liền cười gằn, bước đến gần hơn. Ánh mắt khinh miệt nhìn xuống Hạ Lam, như kẻ trên cao nhìn xuống kẻ dưới.
"Yếu ớt thế này? Chắc không ăn được đâu, nhưng có thể dùng vào việc khác." Hắn liếʍ môi, ánh mắt lóe lên vẻ thô bạo.
Hạ Lam siết chặt nắm tay, hơi thở gấp gáp. Cô có thể không hiểu hoàn toàn văn hóa của bộ lạc này, nhưng ánh mắt của tên đó khiến cô rùng mình. Không thể để hắn đυ.ng vào mình! Cô cảm giác như tử thần đang nhìn vào mình vậy.
Nhưng ngay lúc Hạ Lam chuẩn bị tìm cách phản kháng, một bóng người cao lớn chắn trước mặt cô.
"Lùi lại."
Là hắn!
Người đàn ông nửa thú đã mang cô về bộ lạc, có vẻ như hắn có địa vị cao ở đây. Hắn hất cằm nhìn tên nhân thú có sẹo, giọng điệu đầy uy quyền.
"Cô ta là của ta".
Cả bộ lạc ồ lên lần nữa. Một vài ánh mắt lóe lên vẻ thích thú, trong khi những kẻ khác thì thầm bàn tán.
Tên nhân thú có sẹo nheo mắt, nhưng không dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Hắn chỉ nhếch mép cười lạnh:
"Hừ, tùy ngươi. Nhưng nếu sau này không cần nữa, thì nhớ chia sẻ cho chúng ta".
Nói xong, hắn cười gằn rồi xoay người rời đi.
Hạ Lam vẫn còn thở gấp, tim đập như trống dồn. Cô không biết chuyện gì vừa xảy ra, chỉ biết rằng mình vừa thoát khỏi một nguy cơ khủng khϊếp.
Tên thủ lĩnh quay lại nhìn cô, ánh mắt vàng sắc bén dán chặt vào khuôn mặt tái nhợt của Hạ Lam.
"Đứng dậy". Hắn ra lệnh, không cho cô có cơ hội phản kháng.
Hạ Lam cắn môi, dù cả người vẫn còn run rẩy, nhưng cô biết mình không có lựa chọn nào khác. Cô chậm rãi chống tay đứng lên, dù đôi chân mềm nhũn suýt nữa lại khuỵu xuống.
Hắn nhìn cô một lúc lâu, rồi đột nhiên xoay người bước đi.
"Đi theo ta".
Hạ Lam cắn chặt răng, bàn tay siết chặt váy. Đi? Đi đâu? Hắn định làm gì cô?
Nhưng bây giờ, cô không có quyền từ chối. Cô chỉ có thể làm theo lời hắn.
Nuốt xuống nỗi hoảng loạn trong lòng, Hạ Lam chậm rãi bước theo sau hắn, từng bước từng bước, tiến vào sâu trong bộ lạc nhân thú đầy bí ẩn này.