“Xin lỗi cô, cư dân mạng vui tính quá ấy mà.”
“Không sao đâu.”
Giang Li Khanh xua tay với vẻ thản nhiên. Cô hiểu mà, kiếm cơm chẳng dễ dàng gì, như vậy cũng là chuyện bình thường thôi.
Đường Văn Tuấn thầm có ấn tượng tốt về cô. Hắn chủ động chia sẻ: “Năng lực của tôi là livestream. Lượng khán giả càng đông, độ nổi tiếng càng cao thì tôi càng có cơ hội nhận được các đạo cụ hữu ích.”
Hắn nói rồi còn mở mục đạo cụ ra khoe.
“Bông hoa nhỏ tăng độ hot”, “Năm sao khích lệ”, “Nụ hôn nhẹ nhàng”... đều là đạo cụ một lần, hiệu quả chỉ tăng 1-5 điểm độ hot.
Chẳng có món nào trông thật sự hữu dụng cả.
Giang Li Khanh nhìn lướt qua thanh niên trông có vẻ yếu ớt này.
Đường Văn Tuấn có vẻ như đoán được suy nghĩ của cô, chỉ cười khổ. Hắn không giận, chỉ nhếch môi rồi bước tiếp.
Họ đi xuyên qua màn sương, cuối cùng cũng đến trước một ngôi nhà bỏ hoang.
Cả hai đi lối cửa sau.
Đường Văn Tuấn cẩn thận quan sát xung quanh, xác nhận không có điều gì bất thường rồi mới nhẹ nhàng gõ cửa, hạ giọng nói: “Là tôi.”
Bên trong hình như có người canh chừng, giọng trả lời vang lên ngay tức thì.
“Cạch.”
Cửa mở ra với tiếng động khe khẽ.
Một người phụ nữ cao gầy xuất hiện. Cô ấy liếc Đường Văn Tuấn một cái, sau đó dời ánh mắt đầy cảnh giác sang Giang Li Khanh, giọng lạnh lùng hỏi: “Cô ta là ai đấy?”
“Người chơi mới, đi lạc ra ngoài. Không biết điểm xuất phát ở đâu, chắc chẳng thèm xem diễn đàn rồi.”
“Vào đi, lần sau đừng đi lung tung nữa.”
Người phụ nữ cao gầy đứng né sang một bên để hai người vào rồi khóa cửa cẩn thận.
Giang Li Khanh tò mò nhìn xung quanh, mọi thứ đều mới lạ với cô.
Người phụ nữ cao gầy lén quan sát cô. Trong mắt cô ấy, ánh mắt trong sáng và ngây thơ của tân thủ mới vào thật buồn cười.
Cô ấy cũng từng như vậy. Nhưng chỉ sau một vài nhiệm vụ, khi phát hiện trò chơi này không có điểm dừng thì mọi hy vọng đều tan biến.
Ai rồi cũng sẽ chết trong trò chơi thôi.
Phòng đầy người chơi nhưng không khí vô cùng im lặng.
Ai nấy đều tìm một góc riêng, cúi đầu nhìn điện thoại, không ai nói chuyện.
Một ngọn nến nhỏ lẻ loi cháy trong góc, sáp nến chảy xuống từng giọt, tích lại thành một mảng nhỏ.
Điện thoại trong tay Giang Li Khanh khẽ rung lên.
Cô lấy ra xem, trên màn hình hiện lên nhiệm vụ đầu tiên:
[Nhiệm vụ tân thủ: Ăn cơm. Nếu không bổ sung dinh dưỡng thì năng lượng của bạn sẽ nhanh chóng bị cạn kiệt. Hãy đi ăn cơm đi.]
Trong giai đoạn bảo vệ tân thủ, nhiệm vụ thất bại một lần cũng không sao.