Những Năm Ta Làm Lão Đại Vạn Ác Uyên

Chương 2

Trước cửa Vạn Bảo Điện, những Trấn Hồn Linh đột nhiên vang lên những âm thanh chói tai, âm thanh nhϊếp hồn tà ác tràn ngập không gian, bao phủ cả đại điện.

Những bảo vật đã im lìm suốt bao năm trong điện như bị một loại âm thanh nào đó dẫn dắt, chúng bỗng tỏa ra linh khí kinh hoàng, không bị bất cứ ai điều khiển nhưng vẫn tràn về phía tiên hồn trên đài cao với tốc độ khó lòng ngăn cản.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Trấn Hồn Linh của Vạn Bảo Điện đã vang lên!"

Chư vị đại năng còn chưa kịp rót linh lực vào trận pháp, Trấn Hồn Linh vừa rung lên, toàn bộ tiên khí trong Vạn Bảo Điện đều rung chuyển theo.

Đèn đuốc trong điện lay động, ánh sáng lấp lóe bất định, trên đài cao, tiên hồn vốn ngưng kết linh khí từ ngàn năm trước bỗng vỡ vụn từng mảnh. Ngay khoảnh khắc đó, chiếc l*иg giam bằng thiên niên huyền thiết nhốt quỷ tu bắt đầu xuất hiện những vết rạn.

Ầm!

Quỷ khí trắng bệch từ Vạn Bảo Điện bùng phát, tuôn trào ra như muốn cắn nuốt tất cả.

"Đại trưởng lão, chẳng phải tu vi của tà hồn này đã bị phế rồi sao?"

Sắc mặt vị cao tăng biến đổi kịch liệt, giọng nói run rẩy: "Không đúng... Trận pháp trấn quỷ của Vạn Bảo Điện… tại sao lại không khởi động!?"

Tất cả mọi người đều nhìn về trận pháp trung tâm, chỉ thấy Trận Trấn Quỷ vốn được khắc sâu dưới lòng đất đã bị thay đổi từ lúc nào, biến thành trận pháp hiến tế.

Mà kẻ đang chủ đạo trận pháp, chính là tên quỷ tu bị giam cầm tại trận nhãn.

"Hắn muốn bỏ trốn!"

Trưởng lão Thiên Hư Kiếm Môn gấp giọng, quay sang các tu sĩ xung quanh: "Mong chư vị ra tay, mau siêu độ ác hồn này, không thể để hắn tiếp tục gây hại nhân gian!"

"Siêu độ?" Tên quỷ tu không hề ngẩng đầu, giọng y vang lên, khô khốc mà tà dị, như thể đã rất lâu rồi không mở miệng nói chuyện.

Ngay khi câu nói của y vang lên, trận pháp xung quanh chiếc l*иg giam đột nhiên sống dậy, những hoa văn màu vàng kim trên đó bị nhuộm đỏ, giống như mạch máu đang chảy, thịch… thịch…, toàn bộ Vạn Bảo Điện lập tức rung chuyển, linh lực hỗn loạn tràn ra.

Các cao tăng mặc pháp bào hoảng hốt lùi lại, vị cao tăng đứng đầu cũng thay đổi sắc mặt.

Dòng linh lực điên cuồng rót vào Thần Đài, các phong ấn liên tiếp rơi xuống, khóa chặt toàn bộ tu sĩ bên trong đại điện.

"Ngươi… điên rồi! Ngươi điên thật rồi!"

Vị trưởng lão dẫn đầu cuối cùng cũng nhận ra mục đích của quỷ tu, gương mặt lộ vẻ kinh hãi cực độ.

"Dùng hồn làm dẫn, triệu hồi tiên linh… Ngươi học được Ngọc Thạch Câu Phần (ngọc đá cùng nát) từ đâu!?"

Các đại năng vội vàng hành động, định tiêu diệt quỷ tu trước khi Vạn Bảo Điện sụp đổ. Nhưng bọn họ không ngờ rằng, trận pháp đã bị tên quỷ tu này cải tạo hoàn toàn, trực tiếp kết nối với linh mạch sâu trong lòng đất, biến nơi này thành một trận pháp hiến tế quy mô ngàn dặm!

"Trận pháp của Thiên Hư Kiếm Môn?"

Quỷ tu chậm rãi ngẩng đầu, mái tóc bạc trắng xõa xuống như thác nước, đôi mắt y khắc đầy phù văn đỏ thẫm, nhìn chằm chằm vào các tu sĩ áo bào trắng phía dưới.

Y không để tâm đến tiếng hô hoán của đám tu sĩ, chỉ duy nhất hai chữ "siêu độ", không ngừng quanh quẩn trong ý thức của y.

Siêu độ? Siêu độ ai?

Y đã chờ hàng trăm năm, chỉ đợi ngày tất cả những kẻ này bước vào lĩnh vực của y.

Nếu phải xuống Mười Tám Tầng Địa Ngục, thì tất cả bọn chúng cũng phải đi cùng y, không ai được sống sót!

"Ngươi điên rồi! Nếu làm vậy, linh mạch sẽ sụp đổ!" Vị cao tăng hét lên.

"Thì sao chứ?" Quỷ tu cười khẽ, giọng cười khản đặc, mang theo từng tia tà khí lạnh lẽo, sắc mặt y trắng bệch như quỷ, chỉ có vết máu chảy dài xuống từ khóe mắt là đỏ đến chói mắt.

Tiếng cười khe khẽ lan khắp đại điện, trận pháp đang áp chế hắn bắt đầu nứt vỡ!

"Vạn Bảo Điện… Vấn Tiên Đài… thật bẩn thỉu."

Từng giọt huyết lệ rơi xuống từ đôi mắt y, nhỏ từng giọt lên trận pháp bên dưới l*иg giam, từng tia sáng đỏ bừng lên, linh lực cuộn trào từ huyết dịch chảy vào sâu bên trong Thần Đài.

Trong khoảnh khắc, những hoa văn cổ xưa trên Thần Đài bắt đầu phát sáng.

Ầm!!!

Trận pháp hiến tế đã hoàn tất!

Các đại năng ở gần đó vội vã lùi lại, nhưng đã quá muộn — cả đại điện đã bị trận pháp phong tỏa!

Sinh mệnh, linh lực… tất cả đều đang bị trận pháp điên cuồng cướp đoạt!

Tiếng hét chấn động khắp đại điện, nhưng dường như bị chìm sâu vào hư vô, tựa như bị dìm chết dưới đáy nước sâu thẳm.

Những Trấn Hồn Linh nơi xa vẫn không ngừng rung lên, giống như vạn tiên khí trong điện đang cùng cất tiếng khóc than.

Quỷ tu cảm nhận được phong ấn trên cơ thể dần tan rã, nhưng cùng với đó, sinh mệnh y cũng đang dần cạn kiệt…

Y ngửa đầu, lắng nghe những tiếng la hét vang vọng khắp nơi, phớt lờ mọi lời nói. Dồn hết sức lực, y gượng dậy khỏi chiếc l*иg giam. Mỗi chuyển động, tiếng xương gãy vang lên răng rắc, nhưng y chẳng hề để tâm. Đôi mắt vô thần của y lạnh lẽo nhìn về phía sau…