Toàn Cầu Mất Giá, Tôi Xuyên Về Mang Cả Nhà Cùng Thăng!

Chương 9

Gia Niên Hoa khổng lồ bất ngờ xuất hiện, chớp mắt đã phủ kín màn hình. Hết cái này đến cái khác, nối tiếp nhau không ngừng, khiến Cù Dương và Thiệu Vũ sững sờ.

“Ôi trời, cảm ơn, cảm ơn ‘Dương Bảo’ đã tặng Gia Niên Hoa!”

“Sao lại còn nữa?! Cảm ơn Dương Bảo, cảm ơn vì Gia Niên Hoa, cảm ơn, cảm ơn! Cù Dương, nhanh chóng khoe cơ bụng cho đại lão trên bảng xếp hạng đi!”

Thiệu Vũ kích động đến mức mất kiểm soát, liên tục cảm ơn cả chục lần mới kịp phản ứng lại rằng mình phải đưa ra phúc lợi cho top 1. Cậu ta lập tức quay sang, túm áo Cù Dương kéo lên.

Cù Dương theo phản xạ lùi về sau, nhưng cơ bụng săn chắc như chocolate vẫn kịp lộ ra chớp nhoáng, khiến người xem trong phòng livestream không khỏi trầm trồ.

Bên kia, Thẩm Từ đang xem một cách hứng thú, ai ngờ ngay giây tiếp theo, Thiệu Vũ lại... tắt sóng?!

Cô hơi ngẩn ra.

Hai mươi Gia Niên Hoa để đổi lấy màn này sao?

Tên này tính lừa tiền rồi trốn à?

Cùng lúc đó, Cù Dương giật lấy điện thoại của Thiệu Vũ, dứt khoát ngừng livestream.

“Cậu làm gì vậy?” Thiệu Vũ hoảng hốt kêu lên. “Mãi mới gặp được một phú bà, cậu lại tắt sóng là sao?!”

Cù Dương không đáp, chỉ nhìn sang phía giường bên cạnh. Lê Tiêu đang nằm đó, mắt đăm đăm nhìn lên trần nhà.

Rồi quay lại, lạnh giọng nói: “Hôm nay không livestream nữa.”

“Nhưng ít nhất cũng phải chú ý đến top 1 chứ! Đừng để mất dấu!” Thiệu Vũ vội vàng giật lại điện thoại, miệng còn lẩm bẩm: “Dương Bảo... Dương Bảo... đúng rồi, là cái tên này...”

Cù Dương còn chưa kịp bịt miệng cậu ta, Lê Tiêu đột nhiên bật dậy khỏi giường, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Thiệu Vũ:

“Cậu nói... đầu bảng của cậu là ai?”

Thiệu Vũ vốn đã có chút e ngại Lê Tiêu. Nhà anh ta quá giàu, quá quyền lực, ở cùng nhau luôn khiến người ta vô thức phải dè chừng. Bây giờ vừa chia tay xong, tâm trạng còn chẳng tốt đẹp gì, thế mà lại dùng ánh mắt như muốn gϊếŧ người nhìn mình.

Thiệu Vũ theo bản năng rụt cổ lại, lí nhí đáp: “Tên... tên là Dương Bảo...”

Lê Tiêu sải bước đến, giật lấy điện thoại của cậu ta mà không nói lời nào, mở thẳng hậu trường livestream kiểm tra lịch sử quà tặng.

“Dương Bảo” đã gửi Gia Niên Hoa x20!

Anh ta bấm vào trang cá nhân của người đó. Mặc dù trang cá nhân trống trơn, không có video nào, nhưng nickname, ảnh đại diện và dòng giới thiệu ‘Thế giới này không thể không có mèo nhỏ’ thì anh ta lại cực kỳ quen thuộc.

Thẩm Từ!

Hai mươi Gia Niên Hoa? Cô đúng là chịu chơi đấy!

Khóe mắt Lê Tiêu giật mạnh, cả khuôn mặt vì tức giận mà run rẩy. Thiệu Vũ sợ đến nỗi không dám thở mạnh, còn Cù Dương thì cau mày nhìn anh ta.

Giây tiếp theo, Lê Tiêu dằn điện thoại xuống bàn, quay người bước nhanh ra khỏi ký túc xá.

“Anh... anh ta bị sao vậy?” Thiệu Vũ vẫn chưa hoàn hồn, run rẩy hỏi Cù Dương.

Cù Dương mím môi, thấp giọng đáp: “Người vừa tặng cậu Gia Niên Hoa... là Thẩm Từ.”

“Cái gì?!” Thiệu Vũ giật nảy người. “Dương Bảo là Thẩm Từ?!”

Cù Dương gật đầu xác nhận.

Thiệu Vũ tròn mắt không dám tin.

Sao có thể chứ?

Một Gia Niên Hoa ba hào, hai mươi cái chính là 6 tệ đấy.

Thẩm Từ sao lại vô duyên vô cớ tặng mình 20 cái Gia Niên Hoa này?

Bỗng dưng, Thiệu Vũ như thể chợt hiểu ra điều gì, nhìn chằm chằm Cù Dương đầy nghi hoặc: “Không đúng! Sao cậu biết Dương Bảo là Thẩm Từ? Vừa rồi đột nhiên cướp điện thoại của mình tắt sóng, là vì cậu biết tài khoản của Thẩm Từ tên Dương Bảo à?”

Cù Dương không phủ nhận, gật đầu giải thích: “Trước đây tình cờ mình có thấy cô ấy đăng một video, nhưng sau đó đã xóa ngay. Chỉ là mình vẫn nhớ nickname của cô ấy.”

Hai chữ, trong đó có một chữ “Dương” giống với chữ “Dương” trong tên mình, nên anh nhớ rất rõ.

“Thế thì toi rồi!” Thiệu Vũ mặt mày tái mét. “Thẩm Từ tặng mình quà, Lê Tiêu chắc chắn sẽ giận lây sang mình mất!”

Thiếu gia nhà họ Lê đó! Cậu ta làm sao dám đắc tội được?!

Cù Dương cũng không biết phải nói gì. Quan hệ giữa anh và Lê Tiêu chưa đến mức quá tốt, nhưng phản ứng vừa rồi của anh ta thì rõ ràng là tức giận thật.

Nghĩ lại cũng đúng thôi.

Hôm qua vừa chia tay bạn gái, hôm nay cô ấy đã sang phòng một nam sinh khác tặng quà khủng trong livestream. Lại còn là bạn cùng phòng của anh ta!

Ai mà không nổi điên được chứ?

Nhưng điều khiến Cù Dương thắc mắc hơn cả lại là hành động của Thẩm Từ.

Thẩm Từ, rốt cuộc cô ấy đang làm gì?

Thẩm Từ đang xem phòng ở.

Hôm nay cô mặc bộ váy ngủ lụa mới mua, ôm laptop nằm dài trên sofa khách sạn, vừa xem tin tức về bất động sản cao cấp ở Lung Thành.

Kiếp trước, cô vất vả suốt 65 năm, cuối cùng cũng chỉ mua được một căn hộ chưa đến 100m². Với một người sống một mình như cô, vậy là đủ, nhưng xét cho cùng, vẫn vì giá nhà quá cao mà tiếc không đổi sang căn rộng hơn.

Bây giờ thì khác. Nhìn vào màn hình máy tính, những thông tin về bất động sản cao cấp hiện ra: biệt thự đơn lập tốt nhất ở “Vạn Gia Đăng Hỏa” cũng chỉ khoảng 10.000 tệ, căn hộ 500m² view sông chỉ hơn 3.000 tệ là có thể mua. Với khối tài sản hiện tại của cô, chẳng khác nào hàng miễn phí.

Vậy nên, cô không thực sự cần mua nhà, chỉ đơn giản là muốn mua cho vui.

Cô không biết rằng khi mình đang thoải mái xem nhà, Lê Tiêu đã tức giận xông thẳng đến dưới khu ký túc xá nữ khoa Đại.

"Thẩm Từ!"

"Thẩm Từ, xuống đây!"

"Thẩm Từ!"

"Anh có chuyện muốn nói với em, mau xuống ngay!"

Lê Tiêu giận đến mất lý trí, đứng dưới ký túc xá nữ hét vang tên cô, khiến tất cả nữ sinh trong khu đều tò mò ló đầu ra hóng chuyện.

Gì đây?

Hôm qua vừa chia tay, hôm nay đã lại gây náo loạn?

Hai mắt đỏ ngầu, Lê Tiêu hét đến khản giọng mà vẫn không thấy bóng dáng Thẩm Từ. Ngược lại, Vu Hân Hân lại bước ra.

Cô ta mặc chiếc váy dài màu vàng nhạt, môi đánh son, mày kẻ sắc nét, rõ ràng đã tỉ mỉ trang điểm trước khi xuống.

"Lê Tiêu, đừng hét nữa. Thẩm Từ không có ở ký túc xá đâu."

Vu Hân Hân bước đến, vẻ mặt đầy xót xa nhìn anh ta: "Cậu làm vậy có đáng không? Cậu tự hành hạ mình, cô ấy cũng chẳng nhìn thấy cũng không để tâm đâu."

Nhưng Lê Tiêu chẳng buồn nghe. Anh ta nắm lấy cổ tay Vu Hân Hân, siết chặt: "Cô nói em ấy không ở ký túc xá? Vậy em ấy đi đâu?"

Vu Hân Hân nhíu mày vì đau, giọng yếu ớt: "Lê Tiêu, cậu làm mình đau đấy."

Lê Tiêu nghe vậy vội vàng buông ra tay, Vu Hân Hân xoa xoa cổ tay, rồi mới nói tiếp: "Mình cũng không biết cô ấy đi đâu. Đêm qua, cô ấy thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi ký túc xá, đến giờ vẫn chưa quay lại. Nhìn dáng vẻ thì có lẽ cũng không định về nữa."

Cô ta nhẹ nhàng thở dài, vẻ mặt đầy thương cảm: "Lê Tiêu, đừng cố chấp nữa. Cậu hoàn toàn không hiểu Thẩm Từ. Người như cô ấy, luôn được vô số nam sinh vây quanh chiều chuộng, sao có thể cam tâm chỉ yêu một mình cậu chứ?"

"Đúng, cậu có gia thế tốt, nhưng trên đời này đâu chỉ có mình cậu có gia thế? Nói không chừng Thẩm Từ…"

Câu sau Vu Hân Hân không nói tiếp, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.

Lời này rơi vào tai Lê Tiêu, cộng thêm chuyện Thẩm Từ hôm nay tặng 20 bông Gia Niên Hoa trên livestream, khiến lý trí anh ta lập tức sụp đổ.

Thẩm Từ làm sao có thể hào phóng tặng quà trong livestream như thế?

Anh ta biết rõ điều kiện kinh tế nhà cô ấy ra sao.

Không sai, chắc chắn có người khác cho cô ấy tiền!