Nữ Chính Lại Bị Phản Diện Dỗ Chạy Rồi

Chương 8

Đối phương gào thét.

Giang Tri Ngôn nhìn bà ta.

Dì giúp việc đứng ở cửa muốn khuyên vài câu, nhưng do dự vài giây rồi lại rời đi.

"Mẹ ra ngoài đi, bình tĩnh lại đã." Giang Tri Ngôn lặp lại.

"Con... Được lắm, được lắm! Con giống hệt thằng bố vô lương tâm của con, máu lạnh!" Đối phương gầm lên với Giang Tri Ngôn, quay người rời đi.

"Hôm nay không chuẩn bị cơm tối cho nó!" Bà ta tiếp tục gào.

Giang Tri Ngôn kéo ghế ngồi xuống, mở hộp ra, cú va chạm vừa rồi làm bánh quy vỡ vụn hết.

"Tiểu sử nhân vật của tôi không đầy đủ." Giang Tri Ngôn nhíu mày.

"Không có cách nào, vì thông tin về gia đình của nhân vật phụ, trong truyện chỉ có vài câu." Hệ thống thở dài: “Lần sau cô ăn ở trường đi, tôi xem lại rồi, lúc nãy bà ta còn lục ngăn kéo và tủ của cô."

Giang Tri Ngôn nhíu mày, nhưng không nói gì thêm, cầm thìa cà phê, múc một thìa vụn bánh, nhét vào miệng, sau đó mở điện thoại.

【 Giang Tri Ngôn: Tôi đang ăn bánh của cậu. 】

【 Lương Khê |X|29|0: Thế nào (mong chờ) 】

【 Giang Tri Ngôn: Ngon lắm, vị rất tuyệt, rất thơm, tôi ăn hết rồi! Chỉ là hơi đắng với tôi, tuy đắng nhưng là vị đắng thơm, nhưng người hảo ngọt vẫn là (khóc) 】

【 Lương Khê |X|29|0: Mình hiểu ý cậu! Mình cũng thích ăn ngọt! Vậy mai mình làm đồ ngọt cho cậu nhé. 】

【 Giang Tri Ngôn: Mỗi ngày làm bánh ngọt không mệt sao? 】

【 Lương Khê |X|29|0: Cũng bình thường thôi, coi như sở thích cá nhân, dù sao trường chúng ta tan học sớm, không ảnh hưởng gì. 】

【 Giang Tri Ngôn: Vậy thì tốt, mỗi ngày nhìn cậu thất vọng rời đi, mấy lần tôi đều muốn gọi cậu lại (mèo con đau lòng). 】

【 Lương Khê |X|29|0: Không sao đâu, cậu ấy không ăn, mình đang đói thì ăn. 】

Giang Tri Ngôn cong khóe môi.

【 Giang Tri Ngôn: Thật ra, tôi vẫn có chút để ý, tại sao sáng nay tâm trạng cậu không tốt vậy? 】

Giang Tri Ngôn dựa lưng vào ghế nhìn điện thoại, tốc độ trả lời của đối phương rõ ràng chậm hơn nhiều.

Cô lấy bài tập ra, để điện thoại sang một bên tiếp tục chờ đợi.

Khoảng ba phút sau, đối phương mới nhắn lại.

【 Lương Khê: Không sao, chỉ là tâm trạng đột nhiên không tốt lắm, phần lớn thời gian tâm trạng mình đều rất tốt. (đáng yêu) 】

Giang Tri Ngôn gõ trên màn hình mấy câu, cuối cùng xóa hết, trả lời một chữ "Ừ".

Thực sự có rất nhiều điều muốn nói, nhưng... bây giờ họ vẫn chưa thân thiết, mới chỉ là ngày đầu tiên quen biết.

"Cô trả lời tin nhắn của cô ấy nghiêm túc hơn nhiều đấy." Hệ thống u ám nói.

"Dù sao cũng là nữ chính, đương nhiên phải nghiêm túc đối đãi."

Nếu không phải hệ thống nhắc nhở, Giang Tri Ngôn mới nhớ ra mình còn có những tin nhắn khác chưa trả lời.

Tin nhắn trả lời hồi sáng đã thay bằng mấy dấu hỏi chấm, còn có mấy người hỏi cô có phải bị người ta đoạt xác rồi không.

Tuy nhiên, hệ thống không cảnh báo cô bị lộ, cho nên nhóm người này có thể là gần đây đã đọc những cuốn tiểu thuyết tương tự.

Đoán cũng chuẩn đấy.

Cô lại dùng giọng điệu Phật hệ tao nhã bình thản lúc sáng để trả lời tin nhắn, tiện thể thông báo với họ, gần đây mình chuẩn bị thay đổi thiết lập nhân vật, đối phương đều cười ha hả muốn cá cược với cô xem cô có thể nhẫn nhịn được bao lâu.

"Vậy mà cũng lấp liếʍ được?" Hệ thống kinh ngạc.

"Có gì mà không lấp liếʍ được." Giang Tri Ngôn liếc nhìn thời gian: “Thời gian trả lời tin nhắn cũng đủ để tôi làm xong một môn bài tập rồi."