Thanh Xuyên Vinh Thân Vương Phúc Tấn

Chương 4

Đi thêm một đoạn về phía bắc, qua noãn các, chính là Thanh Tĩnh Đường, nơi dùng tiệc tối. Lão phu nhân đã an tọa ở ghế trên, xung quanh là một nhóm đông người.

Có Đại phu nhân, nữ nhi của Nguyên Thông Chính Sử Bác Nhĩ Đa, người thuộc Tương Bạch Kỳ Phú Sát thị; còn có Tứ phu nhân Ô Nhã thị và Ngũ phu nhân, con gái của Trang Thân Vương Doãn Lộc, được phong làm Hương Quân. Về phần Lục phu nhân, dung mạo có vài phần giống lão phu nhân, đó là cháu ruột của bà.

Những người ấy, ai nấy đều trẻ trung, lúc này vây quanh lão phu nhân cười nói rôm rả. Kế bên một chút, còn có vài vị nữ quyến khác, người thì quây quần bên Ngạc Thục, người thì trò chuyện với Đại thiếu nãi nãi. Trên mặt mọi người đều là những nét tươi vui rạng rỡ.

Điều này khiến mấy vị phu nhân Tây phủ có phần trở nên lạc lõng.

Dọc đường đi, Dĩ Quân tuy miệng cười nhẹ, hành lễ kính cẩn, nhưng thực chất lại kín đáo quan sát từng người. Đứng bên án hương là con dâu của Nhị lão gia Tây phủ Ngạc Nhĩ Kỳ, Dao Giai thị. Vì Ngạc Lạc Thuấn trước kia có tên là Ngạc Mẫn, lão phu nhân quen miệng gọi là "Mẫn tức phụ".

Bên cạnh Dao Giai thị là Y Lạp Lý thị, thê tử của Ngạc Xương, con trai Ngạc Thiện.

Tây phủ chỉ đến hai người, điều này cũng không ngoài dự liệu.

"Nhị muội cuối cùng cũng tới rồi." Một phụ nhân vận kỳ phục màu xanh lục thẫm, lông thú viền áo mềm mại, bước tới nắm tay Dĩ Quân dẫn đến chỗ lão phu nhân. Tóc nàng búi kiểu tiểu song kế, cài một cây trâm bướm lưu kim, da trắng như tuyết, hai má ửng hồng, vóc dáng đầy đặn, là tướng phúc khí. Đây chính là Đại thiếu nãi nãi Mã Giai thị.

Dĩ Quân không quên lời ngạch nương căn dặn trên đường đi, lần lượt đến từng người hành lễ thỉnh an, sau đó mới kéo tay Mã Giai thị qua một bên. Tuy trông có vẻ đang chơi đùa với tiểu tỷ nhi mới ba tuổi của Mã Giai thị là Ngạc Tương, nhưng thực chất là thấp giọng hỏi: "Nhị thẩm sao lại không tới?"

Mã Giai thị vốn rất yêu thích muội muội này, liền tránh sang một góc, nhẹ giọng đáp: "Mấy tháng trước, chuyện Đại nhân Cao Bân và lão gia Tây phủ Ngạc Xương bị cách chức, chắc trong cung muội cũng đã hay. Khi ấy lão phu nhân giận dữ không ít."

Chuyện này Dĩ Quân đã biết. Lão phu nhân cảm thấy mã pháp vừa mất được vài năm, vinh quang của phủ Tương Cần Bá không những không được duy trì mà suýt nữa còn liên lụy nhiều người chỉ vì lỗi lầm của một cá nhân. Một thời gian, người Tây phủ đều phải thu mình lại mà sống.

"Cho nên muội xem, hôm nay Nhị thẩm cáo bệnh không đến. Nương tử của Phong ca nhi bên Tây phủ vốn kiêu ngạo, công công xảy ra chuyện, nàng ta tất nhiên không đến. Phu nhân của Xương lão gia có mặt mà từ đầu đến cuối chẳng nói một lời. Còn nương tử của Tấn ca nhi đang mang thai, thai kỳ khó chịu nên cũng không đến."

Dĩ Quân đưa tay xoa đầu Ngạc Tương, trông thấy a mã nói chuyện với lão phu nhân một lúc rồi quay trở lại phía trước. Đợi ông đi khỏi, nàng mới đáp: "Chuyện bên Tây phủ thôi thì cũng mặc kệ. Chuyện ấy làm thật sự quá đáng. Khi mã pháp còn tại thế, dù Nhị lão gia Ngạc Thiện và Tam lão gia Ngạc Kỳ có làm việc bất cẩn thế nào, dẫu bị ban chết, triều đình cũng nể mặt mã pháp từng phò tá triều chính mà không trách phạt đến chúng ta ở Đông phủ. Nhưng mấy năm gần đây, những việc mấy vị lão gia Tây phủ làm thật sự không ra thể thống, lão phu nhân giận dữ cũng là điều dễ hiểu. Chỉ là Nhị thẩm cần gì phải như vậy. Dẫu sao Cao đại nhân cũng có sự nâng đỡ từ Huệ Hiền Hoàng Quý Phi, hơn nữa vốn không phải người cùng tộc. Nhị thẩm bình thường vẫn đoan trang hiền thục, chẳng qua không khuyên giải nổi bên nhà mẹ đẻ. Lão phu nhân làm sao thật sự trách bà ấy?"

Phủ Tương Cần Bá nhân khẩu đông đúc, quan hệ phức tạp. Vài người con trai cùng những người con dâu, mỗi mối đều dây mơ rễ má, từ hoàng thân quốc thích cho đến quan viên bình thường, một người xảy ra chuyện, cả nhà đều bị liên lụy.

Lúc này, trông thấy mọi người chuẩn bị an tọa, Mã Giai thị gọi nhũ mẫu đến bế Ngạc Tương đi: "Đưa Tương tỷ nhi ra phía sau nghỉ ngơi trước." Sau đó nàng kéo tay Dĩ Quân đến gần bàn tiệc, thấp giọng nói: "Muội xem mà giữ mình. Hôm nay gia yến, nhất định có trò hay, nhưng cũng phải cẩn thận. Muội và Nam nha đầu đều ở trong cung, tình cảnh khác nhau, chỉ e người Tây phủ muốn gây khó dễ cho muội."

Dĩ Quân vừa đi vừa khẽ hừ một tiếng, nói: "Không sao, tuy tuổi muội nhỏ, nhưng trong cung nước còn sâu hơn phủ Tương Cần Bá này nhiều."

Mã Giai thị vỗ nhẹ tay nàng, liền thay bằng một nụ cười, nhìn về phía Đại phu nhân đang vận kỳ trang đỏ thẫm không xa, nét mặt rạng rỡ tiến lại gần.