Tiểu Thỏ Bộ Khoái Tới Hỗ Trợ Đây

Chương 1

Đồ Châu, Tổng bộ của Thiên Yêu Ty.

Khi phương Bắc vẫn chìm trong giá rét của mùa đông thì phương Nam đã đón những cành hoa xuân đầu mùa bung nở.

Những bông hoa hồng phấn và tím nhạt nặng trĩu trên cành, từng cánh hoa nhỏ nhẹ theo gió rơi xuống mái hiên chạm khắc rồi tiếp tục đáp xuống hành lang dài.

Tổng chỉ huy Thiên Yêu Ty Đồ Châu - Tứ Minh, một mình quỳ gối giữa hành lang, đối diện với màn trúc phía trước, cung kính nói:

“Thưa Điện hạ, hôm nay là ngày 9 tháng 3. Tôi đã tìm được người phù hợp, ngài và hắn có thể cùng ngồi xe rời khỏi châu này. Khi đó, phong ấn chắc chắn sẽ được giải trừ.”

Đằng sau màn trúc, một bóng người ngồi ngay ngắn đặt cuốn sách xuống, tay áo rộng khẽ quét qua mặt bàn, giọng nói điềm đạm vang lên:

“Ngươi vất vả rồi. Ngươi nói đã tìm được người, là ai vậy? Hôm nay ở Châu phủ có kỳ khảo sát, đừng để việc của ta làm ảnh hưởng tới hắn.”

Khuôn mặt thường ngày nghiêm nghị của Tứ Minh thoáng khựng lại, cảm xúc hơi ngượng ngùng xen lẫn xấu hổ.

“Điện hạ cứ an tâm, về việc khảo sát tôi đã thu xếp ổn thoả cả rồi.”

“À… Yêu quái đó là bộ khoái của Thiên Yêu Ty Đồ Châu, xưa nay vẫn canh giữ ở thôn Lê Nhĩ. Yêu lực của cậu ta yếu đến mức vẫn chưa hóa hình người. Để cậu ta áp giải ngài hẳn là kế sách hoàn hảo để che mắt.”

Hạ Phương Hồi gật đầu. Hẳn là yêu thú trời sinh thiếu linh căn, có lẽ hoành cốt trong cổ họng cũng còn chưa luyện hoá.

“Chỉ là tính tình của cậu ta có chút đặc biệt, là loại liều lĩnh không biết nghĩ. Tuy không lo sẽ phát hiện ra thân phận của ngài nhưng cậu ta bướng bỉnh, luôn tự cho mình đúng, không dễ nghe lời người khác…” Tứ Minh tiếp tục nói.

Hạ Phương Hồi vẫn bình thản. Thì ra là một yêu thú cứng đầu.

Tứ Minh vắt hết óc mới đào ra chút ưu điểm cứu vớt:

“Cũng không phải không có điểm tốt. Dáng người mập mạp, béo tròn, lại chăm chỉ…”

Hạ Phương Hồi có chút hoang mang: Yêu thú mập mạp, béo tròn, chăm chỉ nhưng cố chấp.

Đây rốt cuộc là loại yêu thú gì vậy?

Chưa kịp để Hạ Phương Hồi hỏi thêm, bỗng nhiên một tiếng sấm kỳ lạ vang lên từ giữa không trung.

Trời vẫn còn khá sớm, bên ngoài vẫn chìm trong bóng tối. Nhưng trong tầng mây dày đặc, ánh sáng vàng kim đột ngột lóe lên theo tiếng sấm.

Có lẽ là tiếng trống Quỳ vang vọng, cổng thành sắp được mở rồi.

Tứ Minh lập tức đứng dậy cáo lui:

“Thời gian đã đến. Tôi sẽ đi đón tiểu yêu kia ngay lập tức.”

Vừa dứt lời, bóng dáng của Tứ Minh đã nhanh chóng biến mất khỏi hành lang.

Mỗi năm vào ngày mùng 9 tháng 3, chợ sáng ở cổng thành luôn bắt đầu sớm hơn mọi ngày nửa canh giờ.

Than hồng cháy đỏ trong lò. Trên bếp đồng lớn là nồi canh cừu sôi sùng sục, nước dùng màu trắng đυ.c như sữa.

Những miếng bột mới nhào được nắn thành từng chiếc bánh, đặt lên chảo nóng, làm lớp vỏ bánh trở nên giòn rụm trong tiếng xèo xèo.

Lúc này trời vẫn còn mờ tối, chỉ có khoảng hai mươi gian hàng dựng lên.