Tống Hằng trực tiếp mang cô tới khu biệt thự giàu nhất Đế Đô, hoa viên số 8.
Biệt thự, cây cầu nhỏ, dòng nước chảy, cảnh quan độc đáo, mỗi nơi đều tinh tế, đẹp đẽ giống như thiên đường.
Có thể ở lại chỗ này, ít nhất có thể sống thêm ba năm.
Tô gia ở Đế Đô cũng coi như là kẻ có tiền, nhưng so với Cố Chiến, thật là gặp sư phụ.
Hoa viên số 8 là nơi có tiền cũng không mua được.
Giá khởi điểm mỗi căn biệt thự ở đây đều là 1 tỷ.
Tống Hằng trực tiếp lái xe đưa cô đến cửa biệt thự.
“Cố Chiến nói, ngoại trừ phòng của anh ấy, còn lại tùy cô chọn.”
Tô Thiển tiêu sái xuống xe, quyết định, ở lại phòng Cố Chiến.
Tống Hằng chế nhạo cô: “Cô chính là người phụ nữ đầu tiên bước vào phòng của Cố Chiến sau nhiều năm như vậy, phải nắm cho chắc.”
Tô Thiển không nóng không lạnh liếc mắt nhìn anh ta.
“Tôi phải nắm chắc cái gì?”
“Cố Chiến đó!”
Sắc mặt Tô Thiển đen lại, nắm chắc cái rắm, cô muốn Cố Chiến đá cô!
“Vì sao tôi phải nắm chắc, tôi đã mang thai con của anh ấy rồi.”
Tống Hằng cười nhẹ, “Cố Chiến quả thật muốn đứa nhỏ này, nhưng mà, anh ấy có nói muốn cô không? Cô không sợ, sau khi cô sinh đứa bé ra, anh ấy sẽ đá cô sao?”
Tô Thiển trầm tư.
Cho nên, Cố Chiến chỉ muốn đứa bé, không phải muốn cô?
Ừm! Tống Hằng vẫn rất không tồi, ít nhất có thể cho cô một vài tin tức hữu dụng.
“Đúng vậy, tôi phải nắm chắc Cố Chiến, anh có thể nói cho tôi biết, Cố Chiến thích kiểu phụ nữ nào không?”
Tống Hằng không chút do dự lắc đầu.
“Anh ấy không thích phụ nữ!”
Tô Thiển: “Anh ấy thích nam?”
“Nghĩ cái gì đó! Cố Chiến chỉ là không thích phụ nữ, anh ấy khẳng định không thích nam. Nhưng nếu một hai phải nói anh ấy thích kiểu phụ nữ nào, có lẽ là một người phụ nữ độc lập, không dính người, có tư tưởng của chính mình.”
Sắc mặt Tô Thiển rất không tốt.
Cô thật đúng là loại phụ nữ này.
Loại hình Cố Chiến thích!
Đây không phải là tin tức tốt.
“Vậy Cố Chiến không thích loại phụ nữ nào?”
“Kiểu phụ nữ hay làm ra vẻ, khoe khoang, dối trá, nũng nịu vai không thể gánh tay không thể nâng, Cố Chiến khẳng định không thích loại này.” Tống Hằng cảm khái, “Ánh mắt anh ấy thật không tốt, phụ nữ sao, phải biết làm nũng, đáng yêu khả ái, nhưng loại này anh ấy hoàn toàn không quan tâm.”
Trong lòng Tô Thiển đã có một ý tưởng lớn.
Cũng hiểu mình phải làm như thế nào.
Cô cười xán lạn với Tống Hằng: “Vậy anh có thể nói cho tôi biết, ở chung với Cố Chiến, có cấm kỵ gì không?”
Tống Hằng không chút do dự nói: “Cố Chiến rất để ý không gian riêng tư, nếu anh ấy đang làm việc, tốt nhất cô đừng tới quấy rầy anh ấy, còn có, đừng đυ.ng vào đồ của anh ấy, trong nhà không thể bừa bộn, anh ấy thật sự sẽ nổi giận. Tính tình anh ấy rất không tốt, táo bạo, nếu cô không muốn bị đánh thì phải nghe lời, nếu cô làm gì chọc tới anh ấy, anh ấy cũng sẽ không vì cô là con gái mà không đánh cô đâu! Cô đừng không tin, thật đó!”
Tống Hằng thật sự đau lòng cho Cố Chiến vì nhiều năm như vậy bên cạnh cũng không có người phụ nào.
Thật vất vả mới có Tô Thiển, anh ta đương nhiên phải giúp Tô Thiển, cũng giúp Cố Chiến.
Đương nhiên, cũng giúp anh ta!
Mẹ nó, tất cả mọi người đều cảm thấy xu hướng giới tính của Cố Chiến có vấn đề, đều cảm thấy anh ta là “Người vợ hiền” của Cố Chiến, anh ta thật sự nghẹn khuất muốn chết.
Nếu bên cạnh Cố Chiến có phụ nữ, vậy mấy vấn đề này có thể giải quyết dễ dàng.
Cho nên Tống Hằng đào tim đào phổi đem những điều về Cố Chiến không hề giữ lại nói cho Tô Thiển.
Tô Thiển đã thu hoạch được tư liệu trực tiếp, cô đã biết phải làm như thế nào.
Vì thế xua xua tay với Tống Hằng: “Được, tôi đã hiểu rồi.”
Cô xoay người đi vào nhà, khi rời đi còn vẽ một lá bùa đánh vào người Tống Hằng.
Tiệc tối hôm đó anh ta thấy chết không cứu, cần phải cho anh ta chút trừng phạt!
Tống Hằng nhìn cô đi vào, không hề cảm thấy thân thể mình có khác thường, ngược lại hưng phấn xua xua tay với cô: “Cố lên nha, tôi xem trọng cô.”
Chờ Tô Thiển hoàn toàn đi vào, cô cảm khái: “Thì ra Cố Chiến là người ưa cái đẹp, không phải chướng mắt phụ nữ, mà là chướng mắt người không đủ xinh đẹp. Chậc chậc, tôi vẫn muốn xuống tay.”
Ngày khai giảng của đại học Đế Đô, diễn đàn trường học bùng nổ.
Đại mỹ nhân trong kỳ huấn luyện quân sự, kèm một bức ảnh, là ảnh Tô Thiển mặc quân phục.
Làn da trắng như tuyết, phát sáng dưới ánh nắng chói chang, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp động lòng người, chỉ cần liếc mắt một cái, đã thấy trái tim nhộn nhạo.
Cô dựa vào vẻ đẹp nhanh chóng nổi tiếng ở đại học Đế Đô.
Tống Hằng nhìn chằm chằm cô thật lâu, còn có những người khác cũng nhìn chằm chằm cô thật lâu.
Kết quả anh ta còn chưa xuống tay, Cố Chiến đã kéo cô vào phòng rồi.
Người phụ nữ của Cố Chiến, anh ta sao dám xuống tay?
Đáng tiếc, đáng tiếc!
Tiện nghi cho Cố Chiến rồi.
Tô Thiển đi vào biệt thự, theo thông tin nhận được từ Tống Hằng, cô kiểm tra kỹ lưỡng biệt thự một lần.
Không bao lâu, Cố Chiến trở về, khi bước vào biệt thự, đồng tử co rụt lại, con ngươi thâm thúy đều là lửa giận.
Biệt thự to như vậy trở nên hỗn độn, trên sô pha chất đống vài quyển sách, còn có một chiếc chăn mỏng, trên bàn trà đặt mấy hộp sữa bò đã uống hết, trên bàn ăn còn có một phần cơm hộp đã ăn, cùng với một đống đồ dùng nữ, toàn bộ đều hỗn độn bày biện ở các nơi trong biệt thự.
Cố Chiến cảm thấy đầu óc anh muốn nổ mạnh, lệ khí nặng nề trên khuôn mặt tuấn mỹ làm người ta sợ hãi.
Anh cắn răng, giọng nói phá lệ âm hàn: “Tô, Thiển!”
Cố Chiến tìm một lần trong phòng dưới lầu, không nhìn thấy Tô Thiển đâu.
Anh nhìn phòng trên lầu, trán nhảy dựng, gân xanh nổi lên.
Anh nhấc chân, bước từng bước trên bậc thang, bước chân trầm trọng lên lầu.
Đứng ở cửa phòng mình, anh hít sâu một hơi, chỉ mong khi mở cửa không phải nhìn thấy bộ dạng mà mình nghĩ, nếu không, anh thật sự sẽ không khống chế được chính mình.
Khi cửa mở ra, một thân ảnh nhỏ bé nhào tới, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng anh, trong giọng nói đều là hưng phấn.
“Anh Cố Chiến, anh đã về rồi, em rất nhớ anh đó.”
Giọng nói của cô vừa ngọt vừa mềm, vô cùng ôn nhu, chính cô cũng thấy ghê tởm muốn nôn!
Cũng không tin loại thẳng nam như Cố Chiến có thể nhịn được!
Cố Chiến phẫn nộ đẩy cô từ trên người mình ra, trong thanh âm che giấu lửa giận âm lãnh: “Tô Thiển, tôi không phải đã bảo Tống Hằng nói với cô, không được tiến vào phòng tôi. Cô muốn tìm chết sao?”
Khí lạnh trên người Cố Chiến quá dọa người, một câu đã có thể làm người ta run bần bật.
Tô Thiển một chút cũng không nghi ngờ, giờ phút này Cố Chiến có lòng muốn gϊếŧ chết cô.
Nhưng cô không sợ, chỉ cần có thể thoát khỏi Cố Chiến, cô đều không sợ.
Cô ủy khuất ngồi xổm trên mặt đất, ngẩng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lên, đáng thương hề hề nhìn anh: “Anh Cố Chiến, chúng ta cũng đã có con rồi, tại sao anh không cho em vào phòng anh? Anh muốn đứa bé trong bụng em, chẳng lẽ không phải vì anh muốn cưới em sao?
Tô Thiển khóc chít chít: “Anh, có phải anh chỉ cần đứa bé không cần em không? Chẳng lẽ anh hy vọng con sinh ra không có mẹ sao, sau đó bị nói là đứa trẻ không có mẹ sao? Nếu như vậy, không bằng đừng sinh nó ra…”