Chương 18: Người tình của anh Hòa
Lan man chút, quay trở bối cảnh lại thời kỳ ấy, thời kỳ mà đại công trường thủy điện Hòa Bình đang trong quá trình xây dựng, cái thời kỳ mà người ta chủ yếu dùng sức người chiến đấu lại với sức nước. Xây dựng thủy điện Hòa Bình cũng là một cuộc chiến, chiến đấu với thiên nhiên, chiến đấu với dòng sông Đà cuồn cuộn. Hàng tỷ mét khối nước sẽ được chặn lại bởi một con đập hùng vĩ. Nó lớn tới mức, chẳng may nếu thủy điện Hòa Bình bị vỡ, thì đa số miền Bắc đều ngập trong nước.Thời ấy, người ta mang lên Hòa Bình cả tuổi trẻ, khát khao và niềm tin cháy bỏng về một đại công trường sẽ mang lại nguồn điện rất lớn cho Việt Nam, phục vụ sản xuất phát triển đất nước. Đổi lại, theo thống kê không đầy đủ, thì đã có gần 200 người mãi mãi nằm lại dưới lòng hồ Hòa Bình ( cả người Việt Nam và chuyên gia Liên Xô ). Sẽ có một bức thư gửi thế hệ mai sau được mở vào năm 2100 sẽ kể cho các bạn nghe về những câu chuyện đó. Còn trong câu chuyện này, tôi xin phép kể riêng chuyện về anh Hòa, người cũng đã góp một phần nhỏ bé để xây dựng nên công trình vĩ đại này.
Như ở tập trước, hồi ấy anh Hòa còn là một chàng kỹ sư trẻ đầy nhiệt huyết, tham gia đội khảo sát địa chất số 4. Ngày ấy so với bây giờ, phương tiện để khảo sát còn nghèo nàn lắm, chủ yếu do sự hỗ trợ từ phía Liên Xô. Chưa có máy đo địa vật lý, chưa có phương pháp sóng khúc xạ...etc, chủ yếu khảo sát bằng cách lấy máy, khoan xuống dưới đất để moi lên xem dưới đó là gì ( đại loại thế ). Vất vả là thế, nhưng các anh lại được hỗ trợ rất lớn từ hậu phương. Các nhu yếu phẩm cần thiết ngày ấy các anh được chu cấp đầy đủ lắm. Ngặt nỗi chỉ thiếu người. Thế nên ngoài thời gian làm việc, buổi tối các anh hay vào trong mấy bản người Mường gần đó để giao lưu với mấy bà con dân tộc ở đó.
Không gian sinh hoạt của người Mường là nhà sàn. Vào các buổi tối, mọi người thường ngồi xung quanh một bếp lửa, quây quần trai gái, uống rượu cần, hát hò vui vẻ. Trên này có một tục hay lắm, đó là tục "chọc sàn ". Thực ra tục này gốc là của người Thái, thế nhưng do sinh sống gần nhau nên các dân tộc miền núi phía bắc cũng có những nét tương đồng. Khi một người con trai thích một người con gái, thì đêm đến, chàng trai đến nhà cô gái đó, cầm cây gậy chọc vào chỗ cô gái đó nằm. Nếu cô gái đó cũng chịu thì sẽ bước ra và coi như đồng chí đấy đã có gấu.
Ngày đầu, khi cả tổ địa chất ngồi uống rượu cần nhà ông thầy cúng Bá, anh Hòa đã phải lòng ngay cô con gái đầu lòng của ông, là cô Mẫn. Nhìn cô gái xinh xắn e ấp với chiếc khăn trắng quấn trên đầu và bộ váy xòe, anh Hòa bị cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô gái với đôi gò má ửng hồng cũng nhìn anh kỹ sư với đầy tình ý.
Thế nhưng chơi nhà ông Bá được hơn tháng mà đôi trẻ chỉ dám nhìn nhau mà ngại ngùng không dám thổ lộ. Ông Bá ra chiều cũng kết anh Hòa này. Gì chứ ngày ấy kỹ sư có giá lắm. Chị Mẫn cũng xinh đẹp, đang cái độ tuổi mơn mởn 18 trăng tròn nên cũng có nhiều chàng trai trong bản để ý. Phải lân la mãi anh Hòa mới biết đến tục chọc sàn ở đây. Cơ hội đến rồi, băng qua gần 2 km đường rừng anh tới được bản.
Vào cái đêm năm ấy, khi anh trăng non tỏa ánh sáng mờ mờ, pha lẫn hơi sương, có bóng người con trai mặc bộ đồ kỹ sư địa chất, lúc ẩn, lúc hiện rồi biến mất dưới sàn nhà ông Bá. Đấy là anh Hòa của chúng ta.
Đêm nay anh quyết tâm thổ lộ tình cảm với chị Mẫn. Cầm sẵn cây gậy đã chuẩn bị từ hồi tối, đến đúng vị trí chị Mẫn nằm mà hơn tháng nay anh định vị kỹ lắm.
Cộc, cộc, cộc....Tiếng gõ sàn vang lên.
Hơn 15 phút trôi qua mà vẫn không thấy ai bước xuống bậc thềm. Nghe chừng sốt ruột, anh lại gõ lần nữa, biết đâu chị Mẫn đang ngủ say mà không biết.
Cộc, cộc, cộc...
10 phút nữa trôi qua trong sự im ắng, muỗi đốt sưng cả chân, tưởng như bỏ cuộc, anh định quay lưng ra về. Định là thế nhưng cứ nấn ná, bỗng nhiên từ trên nhà sàn, có người con gái e ấp vén tóc bước xuống trong sự bối rối. Anh Hòa cũng bối rối không kém, tim anh đập mạnh như muốn tung ra khỏi l*иg ngực. Gì chứ cái cảm giác lúc mới yêu, mới hẹn hò đâu cũng thế, cũng bồi hồi và ngượng ngùng lắm.
Đàn ông hơn, anh Hòa cầm tay chị Mẫn đi ra bờ suối. Giữa đêm khuya thanh vắng, đôi trẻ đã trao nhau nụ hôn đầu tiên.......