Lãnh Ly Triết ngừng bút ngẩng đầu lên, suy nghĩ một chút, anh và tên này dường như chẳng có giao tình, sao tự nhiên lại muốn gặp anh?
Hứa tổng...
Khoan đã...
Anh nhướng mày, bỗng nhiên tràn ngập hứng thú: "Mời vào đây đi."
"Vâng." Thư ký chỉ mới lui ra, một người đàn ông đầu địa trung hải đã bước vào.
Gã mặc bộ vest đen sang trọng, trên tay đeo đầy nhẫn vàng, khuy áo cũng là đồ vàng, xung quanh toát lên ánh hào quang màu vàng chói mù mắt người.
Chỉ thiếu điều viết lên người bốn chữ: nhà có điều kiện.
Lãnh Ly Triết đứng dậy, để thư kí rót lấy hai ly rượu vang, mỉm cười lạnh nhạt: "Hứa tổng hôm nay có thời gian rảnh đến, không biết là có chuyện gì?"
Thái độ của anh không tính là kiêu căng ngang ngược nhưng cũng không có vẻ gì là cung kính.
Hứa tổng khoé mắt giật giật, cũng không có vẻ muốn so đo với anh, ngồi xuống ghế, nhấp một ngụm rượu, thấm thía nói: "Lãnh tổng à, bây giờ thời đại công nghệ phát triển, BG lại là công ty hàng đầu trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật, đối với một công ty bé nhỏ không có uy hϊếp, hà tất gì nhất quyết phải thu vào tay?"
Lãnh Ly Triết hơi nhướng mày, khóe mắt tràn ra ý cười lạnh lẽo, quả nhiên đến vì nam chính, nam chính không hổ là con cưng của thế giới, chỉ qua một ngày mà đã kéo được kim chủ rồi.
Tuy nhiên, anh vẫn tỏ vẻ vô tội mà nói: "Hứa tổng nói gì tôi không hiểu, tôi thu mua công ty cũng không phải ngày một ngày hai, sao tôi biết công ty mà Hứa tổng nói là cái nào chứ?"
Dẫu sao việc công ty lớn thu mua công ty nhỏ, biến nó thành chi nhánh của tổng công ty vốn không phải chuyện gì to tát.
BG đã rất lâu không thu mua bất luận một công ty nào, vì vậy không ai thật sự nghĩ rằng anh cố ý.
Hứa tổng khoé miệng có chút đau, tiểu tử thối này là đang khoe giàu sao?
Ông bóp bóp mi tâm, trên khuôn mặt là dáng vẻ một lời khó nói hết: "Công ty của Địch Minh Tiêu, Lãnh tổng hẳn rõ ràng nhất."
"Thì ra là vậy, tôi rất có hứng thú với công ty này, Hứa tổng cũng có hứng sao, xem ra Hứa tổng muốn cùng tôi cạnh tranh?" Lãnh Ly Triết cười đến giảo hoạt.
Hứa tổng: "...."
Không không không, lão nào có hứng thú với cái công ty bé xíu đó, nhưng có người vì Địch Minh Tiêu mà muốn lão ra mặt nha!
Ông dứt khoát không muốn cùng Lãnh Ly Triết lá mặt lá trái: "Lãnh tổng, tôi nói thẳng luôn nhé, đại tiểu thư của Tần gia coi trọng Địch Minh Tiêu, muốn Lãnh tổng dừng tay."
Hứa tổng cũng chẳng quanh co lòng vòng, trực tiếp nói ra mục đích.
Lãnh Ly Triết cười, ra là hồng nhan của nam chính, có nam phụ si tình đương nhiên sẽ có nữ phụ lụy tình, mà đại tiểu thư Tần gia chính là một trong những hồng nhan tri kỉ của nam chính.
Bất quá nam chính chỉ chung tình với nữ chính nhưng vẫn coi những hồng nhan tri kỷ này là bạn.
Nam chính Địch Minh Tiêu vừa xảy ra chuyện, hồng nhan tri kỷ lập tức nhảy ra.
Nhưng Lãnh Ly Triết lại dầu muối không ăn: "Tần tiểu thư tuệ nhãn như đuốc, Địch thiếu là nhân tài hiếm có, Tần gia muốn, đương nhiên Lãnh gia cũng muốn vị nhân tài này."
Nói đùa, nam chính không có tài sao gọi là nam chính.
Hứa tổng: "..." Tên này có phải hiểu sai hai từ "coi trọng" mà lão nói không?
"Lãnh tổng nói đùa, hẳn là Lãnh tổng hiểu rõ ý của Tần đại tiểu thư." Hứa tổng nghiêm giọng.
Người ta là muốn Địch Minh Tiêu làm nam nhân của nàng, không phải nói về tài năng của hắn!
Lãnh Ly Triết cũng thu lại dáng vẻ thờ ơ, nụ cười trên môi cũng không còn: "Dạo gần đây Lãnh gia thiếu thốn nhân tài, khó khăn lắm mới tìm ra người này, Tần đại tiểu thư coi trọng là phúc khí của Địch thiếu, tuy rằng muốn buông tay nhường cho Tần đại tiểu thư, nhưng mà… Hứa tổng, Lãnh gia đang rất thiếu nhân tài!"
Chính là trắng trợn không muốn nhường người!
Ai có năng lực thì cứ tự nhiên tới tranh giành.
Hứa tổng tim gan đều đau, lão không tin Lãnh Ly Triết không hiểu những gì lão nói, anh lại cố ý xuyên tạc thành Tần gia cũng coi trọng tài năng của Địch Minh Tiêu, muốn cùng Lãnh gia tranh!
Nói chuyện với tên nhóc này mệt tâm ghê.
Hứa tổng cùng Lãnh Ly Triết lá mặt lá trái một hồi, chiếm không được chỗ tốt còn bị anh xuyên tạc ý tứ tới tận bên kia dải ngân hà, tức đến mức muốn một ngụm máu phun chết Lãnh Ly Triết, hùng hùng hổ hổ bỏ về.
Lãnh Ly Triết chân dài vắt chéo, ngồi trên ghế vô cùng thong thả, trên miệng treo nụ cười nhạt.
Anh là muốn Địch Minh Tiêu gặp khó khăn, Tần đại tiểu thư lại muốn giúp Địch Minh Tiêu, muốn đấu với anh, có thể, đập đủ tiền liền tới!