Thất Điển Họa Bích

Chương 4: Uy hiếp

Yến Chi than nhẹ một tiếng, nói: "Đọc nhiều sách thì có ích gì chứ, người lớn lên xinh đẹp như ngươi, lại còn là thứ tử không có sủng ái, kết quả còn không phải là đồ chơi cho nữ nhân sao?" Yến Chi từ phía sau lấy ra hai quyển sách, trên bìa viết Nam giới, Nam tắc, ngón tay cầm sách đưa xuống nâng cằm Tống Tri Ngọc lên, ngả ngớn thổi khí bên tai, chậm rãi từng chữ nói: "Nam tử vô tài mới là đức, ngươi về sau theo ta, đọc hiểu hai quyển sách này thì sẽ thông tường ra thôi."

"Hàng này nên học thêm hát kịch, vũ đạo, rèn luyện thân thể nhiều vào, hầu hạ ta cho thật tốt. Bổn công chúa đảm bảo phú quý nửa đời sau của ngươi có hưởng cũng không hết!"

Nói xong liền đem hai quyển sách nhét vào l*иg ngực Tống Tri Ngọc.

Tống Tri Ngọc không nhận, sách liền rơi xuống đất, trên mặt không hề có một tia dao động, chỉ lãnh đạm mà nghiêng mặt đi.

"Không muốn?"

Yến Chi nhìn chằm chằm hắn, cười duyên nói tiếp: "Đợi ngươi trưởng thành rồi muốn lên triều làm quan cũng không phải chuyện khó, ta giúp ngươi sắp xếp là được."

Triều đình cũng không có ít chức vị an nhàn, lấy quyền thế của công chúa, giúp hắn sắp xếp một chức vị cũng không thành vấn đề.

Nhưng Tống Tri Ngọc lại không muốn sống dưới váy nữ nhân, hắn biểu tình hờ hững, môi mỏng mím chặt, hiển nhiên là dáng vẻ không tình nguyện.

"A!" Yến Chi khẽ than một tiếng, ngón tay chọc lên má hắn, nửa đùa nửa thật uy hϊếp: "Không nghe lời ta liền tìm người tới hành hạ ngươi, đẩy ngươi tới yến tiệc tiếp đãi khách quý."

Móng tay được cắt tỉa tỉ mỉ của nàng giờ phút này chọc đến mức trên mặt Tống Tri Ngọc xuất hiện vết hồng, tiếp tục ý vị thâm sâu nói: "Ngươi tuấn tú như vậy, không chỉ có nữ nhân thích mà hẳn là nam nhân cũng sẽ thích. Ngươi nói xem có đúng không?"

Càng là hoàng gia quý tộc quyền thế thì càng ăn chơi xa hoa lãng phí, bề ngoài bóng bẩy bên trong bại hoại. Yến Chi cũng có vài ca ca tỷ tỷ, đều là thứ xuất, có tin đồn bọn họ cùng đám con cháu thế gia ăn chơi lại càng phải miễn bàn, có nuôi nam sủng, chơi luyến đồng, đều đủ cả.

Chuyện khiến cho hắn tiếp khách này Tống Tri Ngọc tin Yến Chi nói được làm được, hắn không dám lấy trứng chọi đá, chỉ đành cúi đầu chịu thua: "Tất cả đều nghe theo công chúa."

Yến Chi cười, nàng thật muốn lấy mặt làm gương, để Tống Tri Ngọc xem xem dáng vẻ của hắn bây giờ có bao nhiêu nghiêm túc.

Nhưng mà con mồi dễ dàng bị thuần hóa thường sẽ không thú vị, Yến Chi nàng bây giờ rất có kiên nhẫn mà chơi cùng Tống Tri Ngọc ngang ngạnh này.

Yến Chi khom lưng, dán sát Tống Tri Ngọc, da thịt cách một lớp vải chạm lên hắn, ngón tay nàng di chuyển từ cổ cho đến bụng. Lúc Tống Tri Ngọc nghĩ nàng sẽ định làm gì mình thì ngón tay nàng lại dừng ở bụng, chậm rãi vẽ một vòng.

"Sau này cố gắng rèn luyện thân thể, ta thích nam nhân cường tráng." Giọng nói của Yến Chi nhẹ nhàng mềm mại, nhưng hai chữ cuối cùng lại đặc biệt nhấn mạnh.

Tống Tri Ngọc chưa bao giờ có khoảng cách gần với một nữ tử như bây giờ, nhưng hắn đã đến tuổi niên thiếu, cũng sẽ có sự kích động.

Công chúa trẻ tuổi thành thục, trên người còn có hương thơm nhàn nhạt, hắn có thể cảm nhận được cảm giác khác thường trong cơ thể mình khi tiếp xúc gần như vậy.

Yến Chi đương nhiên cảm giác được hơi thở Tống Tri Ngọc càng ngày càng trở nên dồn dập, hỗn loạn, trong mắt nàng hiện lên một tia đắc ý, chậm rãi đứng dậy, cố ý để hắn nhìn thấy rõ da thịt trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo của mình.

Tống Tri Ngọc sững người, trong giây lát mặt mũi liền trở nên đỏ bừng.

"Trở về đi." Yến Chi xua tay.

Tống Tri Ngọc cứng đờ mà đứng lên, bước chân có chút kì quái do phải quỳ lâu, phải mất một lúc thì mới khôi phục được tự nhiên.

Yến Chi nhìn chằm chằm bóng dáng của hắn, khóe môi khẽ câu lên nụ cười vũ mị, xem ra càng ngày càng trở nên thú vị rồi.

...

Chuyện Đế Quỳnh công chúa thu nhận thứ tử Tống gia làm nam sủng chưa được mấy ngày đã truyền đi khắp kinh đô Lạc Dương.

Đây cũng xem như là một cách để nịnh bợ hoàng quyền của thế gia, nhất là những gia tộc mới nổi. Từ đây lâu lâu lại có người đưa thiếu niên trẻ đẹp đến cho Yến Chi, tất cả đều chỉ mới mười mấy tuổi, ưa nhìn đẹp mắt.

Yến Chi cũng không chút khách khí, người tới liền thu nhận, mới chỉ hơn một tháng mà hậu viện đã có bốn năm chục tiểu nam sủng tới rồi.

Người đông phức tạp, Yên Chi không kiên nhẫn nhìn đến từng người, giao phó đám người đó cho ma ma quản giáo rồi thôi. Yêu cầu cầu thiết của mỗi người đều là học Nam tắc, Nam giới, buổi sáng học hát kịch, buổi chiều luyện vũ, đến buổi tối còn phải theo sư phụ học tập kỹ thuật xoa bóp.

Ba ngày một lần kiểm tra, năm ngày một lần thi, đến cuối tháng công chúa sẽ tự mình kiểm tra.