Sau Khi Xuyên Vào Tiểu Thuyết Mary Sue Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Chương 16

Minh Kiều hỏi hệ thống: "Trong nguyên tác không có tình tiết này, vậy tôi có cần phải làm lại không?"

Mary Sue số 1: [Không cần đâu chủ nhân của em ơi, vì chúng ta đã đi đúng cốt truyện rồi đó ạ! Những tình huống phát sinh ngoài ý muốn này không ảnh hưởng gì cả. Nhưng nếu chưa hoàn thành nguyên tác thì không thể bỏ qua được đâu đấy ạ!]

Nói cách khác, nếu cậu chưa hoàn thành đúng cốt truyện gốc mà để xảy ra sự cố bất ngờ nào đó thì phải làm lại từ đầu.

May mắn là lần này trót lọt, không cần làm lại.

Minh Kiều không dám tưởng tượng cảnh phải diễn lại một lần nữa thì ánh mắt của nam chính Mary Sue sẽ kỳ quặc đến mức nào.

Thẩm Hạc Quy nhìn cậu với vẻ mặt quái dị.

Nữ chính này thật là kỳ quặc, còn có chút… ngốc nghếch.

Biểu cảm kinh ngạc trên mặt cậu cứ như là diễn vậy, không phải lập tức xuất hiện mà lại chậm mất mười mấy giây.

Nếu là người bình thường, phản ứng này cũng quá chậm rồi đấy?

Thôi kệ đi, nữ chính trong tiểu thuyết Mary Sue, khác thường cũng là bình thường.

Bên tai vang lên tiếng nhắc nhở của Mary Sue số 2, Thẩm Hạc Quy mạnh mẽ đẩy Minh Kiều ra, đứng dậy khỏi mặt đất, lạnh lùng nhìn cậu.

Lúc này, suy nghĩ trong đầu hắn hẳn phải là:

Người phụ nữ này lại không giống những người khác?!

Cô ta lại dám phóng túng như vậy, còn dám… còn dám hôn hắn!

Chết tiệt, tại sao tim mình lại đập nhanh như thế! Chẳng lẽ mình đã động lòng với người phụ nữ chết tiệt này rồi sao?

Nhưng vì Thẩm Hạc Quy chỉ là người cầm kịch bản nam chính chứ không phải thật sự là nam chính, nên dù tim hắn có đập nhanh một chút, cũng không đến mức trống dồn vội vã.

Vậy nên, Thẩm Hạc Quy lập tức bỏ qua tình tiết này, giơ tay nhẹ nhàng lau vết máu trên môi, nhìn Minh Kiều, trầm giọng nói: “Tô, Thúy, Bình! Sao cô dám…!”

Bên tai lập tức vang lên tiếng thét chói tai của đám người xung quanh.

"A a a a a! Hoàng tử của tớ bị chiếm đoạt rồi! Lại còn bị một con nhỏ xấu xí như vậy cướp mất nụ hôn của anh ấy nữa chứ!"

"Tức chết mất! Con nhỏ xấu xí từ đâu ra mà dám làm vậy với Hoàng Tử Thiên!"

"Hoàng Tử Thiên ơi, hu hu hu, môi của anh bị thương rồi! Con nhỏ này là cún à? Sao có thể mạnh bạo đến mức làm rách môi của Hoàng Tử Thiên vậy chứ!"

"…"

Thẩm Hạc Quy: "…"

Mấy câu thoại này thật là khó nghe chết đi được.

"Xin lỗi." Minh Kiều có chút xấu hổ, nhẹ giọng nói, khẽ cúi đầu: “Tôi không cố ý, là bọn họ…”

"Im miệng." Thẩm Hạc Quy lạnh giọng quát.

Minh Kiều lập tức ngậm miệng.

Mùi máu tanh vẫn còn vương trên môi. Cậu vô thức giơ tay lau đi một chút nhưng lại bị ai đó đẩy mạnh một cái thật mạnh từ phía sau.

"Cút đi, đồ xấu xí."

Giọng nói đầy ác ý vang lên chói tai. Minh Kiều hoàn toàn không ngờ có người đột nhiên đẩy mình, khiến cậu mất thăng bằng, loạng choạng quỳ rạp xuống đất. Cơn đau từ đầu gối lập tức lan ra, như thể phần xương gần như vỡ vụn.

Cậu sững người trong chốc lát rồi mạnh mẽ quay đầu tìm kiếm kẻ vừa đẩy mình.

Chuyện quái gì thế hả? Trong cốt truyện vốn dĩ không có cảnh này. Đáng lẽ tình huống tiếp theo phải là Thượng Quan Ngạo Thiên tuyên bố rằng Tô Thúy Bình sẽ trở thành người giúp việc sai vặt của hắn, ngày đêm theo sát bên hắn. Cũng vì vậy, nên Tô Thúy Bình còn phải dọn vào ở chung với Thượng Quan Ngạo Thiên.

Giữa đám đông, Lưu Nhu Tâm đứng bên cạnh An Li Nhi khẽ nhếch môi, ném cho Minh Kiều một nụ cười đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Kẻ ra tay vừa rồi chính là ả.

Minh Kiều nheo mắt, ghi nhớ khuôn mặt của Lưu Nhu Tâm.

[Việc có sai lệch một chút so với cốt truyện gốc cũng là điều bình thường thôi ạ!] Mary Sue số 1 lên tiếng.

"’Sai lệch một chút so với cốt truyện gốc cũng là điều bình thường’ hả? Bình thường cái đầu cậu đấy! Đầu gối tôi sắp nát luôn rồi mà còn gọi là bình thường? Rõ ràng đây là lỗi NPC phá vỡ thiết lập kịch bản. Nếu cứ bất ổn thế này, lần sau có khi nào bọn họ cầm dao chém tôi luôn không hả?"