Sau Khi Xuyên Vào Tiểu Thuyết Mary Sue Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Chương 14

Lúc này nữ chính đã lên tiếng đáp trả, tạo ra một cảnh vả mặt nhỏ, Minh Kiều dừng lại một chút, nhìn bọn họ rồi bình tĩnh nói: "Trường quý tộc Hoàng gia Đế Sâm."

"Không thể nào." Câu nói vừa dứt, đã có người cười nhạo: "Đó là trường còn xuất sắc hơn cả trường Eiffel, chỉ là ở nước ngoài thôi. Mà cô, một đứa nhà quê như thế, sao có thể vào học ở trường đó? Nói dối mà không biết ngượng sao? Tôi khinh đấy!"

"Tớ nhớ này! Công chúa Mộc Nhã học ở trường quý tộc Hoàng gia Đế Sâm đấy! Khi đó Công chúa Mộc Nhã còn được đặc cách làm sinh viên trao đổi nhờ thành tích xuất sắc. Một nơi như vậy, làm sao mà cô xứng để vào đó chứ?"

Minh Kiều chớp mắt.

Cậu thật sự xứng đáng mà!

Nữ phụ Mộc Nhã đã là học sinh trao đổi đến đây, còn cậu, Tô - Mary - Thanh Lộ - Thúy Bình, hoàn toàn được tuyển thẳng vào.

Trong cuốn tiểu thuyết này, thân phận của Tô - Mary - Thanh Lộ - Thúy Bình được thiết lập vô cùng mạnh mẽ, mạnh đến mức áp đảo tất cả mọi người trong trường quý tộc Hoàng gia này.

Ngay cả Thượng Quan Ngạo Thiên cũng phải đứng dưới gia tộc của cậu, vì vậy mới có chuyện nữ chính chọn lựa phu quân.

Đậu má!

Minh Kiều cảm thấy cốt truyện vô lý này thật sự quá mức Mary Sue, khiến cậu nghẹt thở chết mất thôi!

.

“Im miệng đấy à? Hừ.” Lưu Nhu Tâm, cái đuôi trung thành của An Li Nhi, ả cười lạnh lùng: “Mới nhập học đã bốc phét dối trá, cô đúng là gan to bằng trời.”

Lúc này, người mà An Li Nhi cử đi điều tra thân phận Minh Kiều đã quay lại, thì thầm bên tai cô ta vài câu: “Thưa tiểu thư, đã điều tra ra rồi, bố mẹ của cô ta bán đậu phụ thối.”

“Phụt.” An Li Nhi lập tức không nhịn được cười, nhìn Minh Kiều, mỉa mai nói: “Bán đậu phụ thối? Thảo nào cô ta bẩn thỉu hôi hám, hóa ra là vì bán đậu phụ thối.”

Bán đậu phụ thối là thân phận giả mà nữ chính cố tình sắp xếp, dù sao thì cũng phải thực hiện cho đến cùng chứ!

Tất cả những thứ giả mạo này đều đã được nữ chính chuẩn bị chu đáo, dù họ có điều tra thế nào cũng không thể phát hiện ra thân phận thực sự của Minh Kiều.

“Ôi trời ơi!” Lưu Nhu Tâm lập tức vẫy tay trước mũi, những người khác cũng lộ vẻ khó chịu, bắt đầu xì xào.

“Bán đậu phụ thối á? Tởm chết mất thôi! Sao cô ta dám ngồi cùng lớp chúng ta vậy chứ?”

“Đúng vậy, còn dám nói dối là học cùng trường với Công chúa Mộc Nhã, thật là ghê tởm.”

“Có kịch hay rồi, cứ đợi xem cô ta bị trừng trị như thế nào.”

“Tớ không chịu nổi nữa đâu! Chắc chắn là trên người cô ta có cả mùi đậu phụ thối nên mới hôi tanh đến thế! Một kẻ như thế sao lại xứng ngồi cạnh với Hoàng tử Thượng Quan Ngạo Thiên chứ!”

Minh Kiều nghe chăm chú, mọi câu nói đều y như lời thoại trong kịch bản, không thiếu một chữ.

Còn bây giờ, đến lượt cậu lên sân khấu rồi.

Bị đám nữ sinh vây quanh chế giễu, Minh Kiều không hề để lộ chút cảm xúc nào, mà vẫn bình thản, thậm chí sau khi tiếng chế giễu dần nhỏ lại, cậu nhướng mày hỏi: “Các cậu có thể tránh ra chút không? Đang chắn đường tôi rồi.”

“Ôi trời ơi!” Mọi người thì thầm: “Cô ta đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ sao?”

“Chắc chắn rồi! Cô ta dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ An Li Nhi. Này, rốt cuộc cô ta có biết An Li Nhi là ai không thế?”

“Cô ta xong đời rồi.”

Minh Kiều cố gắng nhịn cơn thèm lườm mắt, định chen qua đám người nhưng lại bị An Li Nhi chặn lại: “Tôi có thể khiến nhà cô phá sản ngay lập tức đấy, cô tin không?”

Đây rồi, câu thoại kinh điển trong tiểu thuyết Mary Sue, cảnh tượng kinh điển - “Cô có tin không? Chỉ cần một cú điện thoại của tôi thì nhà cậu phá sản ngay thôi!”

Minh Kiều hơi phấn khích nhưng chắc chắn là... không tin rồi!

Thân phận giả của cậu đâu phải công ty, sao mà phá sản được?

Vậy thì cứ việc phá sản đi!

Cứ thoải mái làm ầm ĩ đi, tôi cũng chả thèm quan tâm đâu!