Chấn Kinh! Thiên Kim Giả Là Lão Tổ Huyền Học

Chương 18

Đàn Linh Âm giọng lạnh lùng, ánh mắt đầy vẻ ghét bỏ không che giấu.

Triệu Đức Minh rất ngạc nhiên, "Vậy ý tiểu sư phụ là, cha mẹ tôi không cứu được sao?"

Đàn Linh Âm cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: "Cha ông là cha ruột của ông, nhưng người phụ nữ này không phải mẹ ruột của ông."



Triệu Đức Minh ngơ ngác, "Sao lại như vậy? Mẹ tôi đối xử với tôi rất tốt mà."

Huyền Thanh cũng nhìn người phụ nữ trên giường, bấm đốt ngón tay tính toán rồi nói: "Từ tướng mạo mà xem, bà ấy thực sự không có quan hệ huyết thống với anh."

Triệu phu nhân bên cạnh nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thảo nào em luôn cảm thấy anh và mẹ không giống nhau."

Ngực Triệu Đức Minh phập phồng dữ dội, nhất thời không thể chấp nhận sự thật này.

Đàn Linh Âm quan sát căn phòng, lạnh lùng nói: "Chuyện của hai người này tạm gác lại, tôi đến để giải quyết con ác quỷ kia."

Triệu Đức Minh cũng lấy lại giọng, "Đúng, tiểu sư phụ hãy giải quyết việc chính trước."

Đàn Linh Âm nhìn rèm cửa đóng chặt, "Kéo rèm ra, mở cửa sổ."

Vợ chồng Triệu Đức Minh lập tức làm theo.

Đàn Linh Âm ném ra hai lá bùa, ngón tay bắn ra hai luồng khí trong suốt, lá bùa dán chặt lên trán hai người trên giường.

Không biết có phải ảo giác không, Hoắc Cảnh Nghiên cảm thấy hai lá bùa lóe sáng một chút.

Huyền Thanh dụi mắt, nhìn chằm chằm vào hai lá bùa.

"Có phải ảo giác của tôi không, sao cứ cảm giác lá bùa phát sáng vậy."

Hoắc Cảnh Nghiên thấp giọng nói: "Tôi cũng thấy."

Huyền Thanh kinh ngạc: "Sư phụ của cô bé này rốt cuộc là ai?"

Đàn Linh Âm hai tay kết ấn, miệng lẩm bẩm những âm tiết khó hiểu.

Theo giọng cô, nhiệt độ trong phòng càng lúc càng thấp.

Dường như có gió từ ngoài cửa sổ thổi vào, làm rèm cửa bay phấp phới, khí lạnh trong phòng không ngừng va vào mọi người.

Huyền Thanh và Hoắc Cảnh Nghiên có bùa hộ thân, không cảm thấy lạnh.

Triệu Đức Minh và Triệu phu nhân cũng không sao, chỉ thấy gió này thật kỳ lạ.

Tóc đuôi ngựa buộc sau đầu cô bay loạn xạ, mắt nhắm chặt, đôi môi hồng nhạt lẩm bẩm nhanh hơn.

Rèm cửa kêu "phành phạch", Triệu Đức Minh ôm Triệu phu nhân, hai người sợ đến mức không dám lên tiếng.

Đột nhiên, lá bùa trên trán hai người già sáng lên, linh phù trên đó lóe sáng vàng.

"Xèo——"

Hai lá bùa trừ quỷ lập tức bốc cháy, hóa thành tro bay.

Đàn Linh Âm mở to mắt, lạnh giọng quát: "Đứng lại!"

Cô nhón chân, nhanh chóng chạy về phía cửa.

Mọi người cũng vội vàng chạy theo.

Chỉ thấy Đàn Linh Âm bám vào lan can, nhảy từ tầng hai xuống bậc thang tầng một.

"Tiểu sư phụ!" Triệu Đức Minh sợ hãi kêu lên, vội đuổi theo.

Hoắc Cảnh Nghiên tim đập mạnh, bước nhanh xuống lầu, thấy Đàn Linh Âm chân tay linh hoạt, không hề ngã.

Cô gái với mái tóc đuôi ngựa đen bay phía sau, như đang đuổi theo thứ gì đó.

"Chạy nữa tôi sẽ khiến bà tan thành mây khói!" Đàn Linh Âm cầm một lá bùa, đuổi theo bóng đen.

Bóng đen dừng lại một chút, rồi rẽ vào một phòng.

Đàn Linh Âm vặn tay nắm cửa, phát hiện không mở được.

Khuôn mặt trắng nõn của cô phủ một lớp sương lạnh, lạnh giọng nói: "Tôi biết bà chết oan, tôi hứa sẽ đưa bà vào luân hồi."

"Bây giờ cho tôi vào, chúng ta nói chuyện."

Triệu Đức Minh đuổi tới, thở hổn hển nói: "Tiểu sư phụ khỏe thật, chạy nhanh quá!"

Đàn Linh Âm nhìn khuôn mặt tái nhợt và mồ hôi trên trán đối phương, nhẹ giọng nói: "Là vì dương khí của ngài bị mất nên cơ thể quá yếu."

Nhóm dịch: Nhà YooAhin