Sau Khi Thiên Kim Thừa Kế Nhà Tang Lễ

Chương 25

“Thì… tôi khuyên anh nên giữ bình tĩnh một chút, nếu không thì em gái anh cả đời này cũng không về được đâu.” Tô Vân tốt bụng nhắc nhở.

Tô Lẫm đang tức đến phát điên nghe vậy liền nghiến răng nuốt ngược những lời định nói vào trong: “…”

Tô Vân thấy anh ta im lặng, lập tức hiểu ra: “Ôi trời, anh thật sự không chửi à? Anh trai à, đừng có quá si tình như vậy chứ.”

Ngay sau đó Tô Lẫm cúp máy.

Tô Vân vừa bước ra khỏi phòng thì vừa lúc có người giao quần áo đã mua cho nhân viên đến. Cô bảo mọi người chia nhau mỗi người một phần theo số đo cơ thể, rồi cùng nhau đi ăn cơm.

Diễm quỷ và Quỷ tân nương đã mặc bộ đồ mới tậu rất hợp thời trang, hôm nay quần áo của họ là trang phục bình thường, vì không có ý định đi tiệc tùng nên không cần phải ăn mặc quá long trọng, chỉ có hai vị sư phụ hôm nay vẫn muốn đến chợ đồ cổ nên vẫn ăn mặc theo kiểu khá bụi bặm.

“Quản lý, nghe nói hai anh em nhà Tô gia bị người ta đưa đi rồi, cô có biết không?” Diễm quỷ lộ vẻ mặt tò mò, ra vẻ “cô mau hỏi tôi đi”.

“Tôi biết, bởi vì chính tôi là người tung tin đồn nhảm để bọn họ đi đó, nếu không thì bọn họ cứ ở đây mãi, chúng ta chơi cũng không được thoải mái.” Tô Vân bình tĩnh nói.

Con người cô là như vậy, chưa bao giờ nhẫn nhịn khi nói chuyện, cũng sẽ không vì là lần đầu hay lần thứ hai mà cho người khác cơ hội tha thứ, một khi đối phương đã làm, thì phải chuẩn bị tinh thần bị cô trả thù.

Thực ra những lời đồn này lan truyền ra, chắc chắn không có nhiều người tin, bao gồm cả người nhà Tô gia, nhưng chính là nhất định phải đưa con gái ruột Tô Vân đi, bởi vì chỉ cần con gái ruột Tô Vân còn ở đó một ngày, người khác sẽ nhớ đến chuyện cười này, từ đó ảnh hưởng đến hình tượng của Tô Lẫm trước mặt mọi người.

Chẳng phải sao, mỗi lần Tô Lẫm xuất hiện ở nơi công cộng, câu đầu tiên người khác nói chính là “Nghe nói tình cảm của cậu và em gái rất tốt nhỉ”?

Cho dù nhà Tô gia có yêu thương cô con gái út đến đâu, thậm chí chuẩn bị cho cô ta một người thế thân để tránh kiếp nạn, thì trước mặt Tô Lẫm, cô ta vẫn phải lùi một bước, cô ta chỉ là người con gái sống bên ngoài hai mươi năm không có quá nhiều tình cảm, còn Tô Lẫm là người thừa kế của Tô gia, cái gì nặng cái gì nhẹ, người nhà Tô gia phân biệt rất rõ ràng.

Tô Vân vốn dĩ không muốn làm đến mức quá đáng như vậy, cho nên ngay từ đầu chỉ là ghi lại những lời mà Tô Lẫm đã nói rồi đăng lên nhóm trò chuyện bát quái cùng với vòng bạn bè.

Dù sao cô ở chỗ cô ta không chiếm được lợi lộc gì, nhưng cô ta không nên hết lần này đến lần khác giống như con ruồi xuất hiện, cứ như thể cô ta hận việc nhiều năm như vậy cũng không thể sống cuộc sống giàu sang ở Tô gia, rồi lại còn đổ lỗi lên đầu cô, vậy thì cô sẽ cho cô ta nếm trải một chút, thế nào là thật sự bị đưa đi.

Bây giờ người đã thật sự bị đưa đi rồi, Tô Vân cảm thấy thế giới thật yên bình, không cần lo lắng việc mình đang chơi rất vui vẻ, bỗng nhiên lại bị một kẻ ngốc xuất hiện phá hỏng tâm trạng.

Nhân viên quỷ thu dọn quần áo mà Tô Vân mang cho họ rồi cùng nhau đi uống trà sáng, trên đường đi Tô Vân lại nhìn thấy mọi người trong nhóm, tất cả đều đang cảm thán cô con gái nhỏ vừa được Tô gia nhận về thật sự là số phận long đong, trước kia thì bị bỏ rơi trong một gia đình bình thường chịu khổ, vừa mới được nhận về không bao lâu, bây giờ lại sắp bị đưa đi, cứ như là không có duyên phận gì với Tô gia.

Tô Vân nhìn thấy những lời bàn tán này thì cau mày, cô suy nghĩ một lát rồi gọi Lâm Lang đến: “Lâm Lang, anh qua đây.”

Lâm Lang nghe lời liền đi đến, hơi cúi đầu: “Quản lý, có chuyện gì sao?”