Nghe nói, nguyên soái đại nhân nuôi mèo!
Đó là nguyên soái lãnh khốc vô tình đó, vậy mà cũng thích nuôi thú cưng! Tin tức này làm cả phủ nguyên soái giật mình.
Nguyên Soái vừa trở về từ tuyến tuần tra 380 của Vành Đai Tinh Vực, anh vội vàng quay về phủ, trợ lí của anh đang đi theo phía sau.
Mà ánh mắt mọi người trong phủ nguyên soái chỉ chú ý tới tấm thảm lông màu hồng đang được nguyên soái ôm trong lòng ngực ôm kia ……
Không ngờ là tấm thảm lông mềm mại màu hồng kia lại hòa hợp với gương mặt lạnh lùng của nguyên soái đến vậy.
Đại quản gia ở phủ nguyên soái là chú Phòng đã sớm được thông báo rằng nguyên soái sẽ mang theo tiểu chủ nhân nhà, nên ngay sau khi nguyên soái về nhà không lâu, ông đã chuẩn bị một chiếc nôi em bé đầy xa hoa.
Không sai, nôi em bé.
Nguyên soái trở lại phòng của mình, nhìn thấy chiếc nôi hồng nhạt trong phòng, anh không khỏi chau mày vì nó hoàn toàn không phù hợp với phong cách trang trí Baroque của căn phòng.
“Chủ nhân, tôi đã theo sự căn dặn của ngài, chuẩn bị một chiếc giường thật êm cho tiểu chủ nhân rồi.” Chú Phòng rất ưu nhã cúi người báo cáo, chỉ về phía chiếc nôi màu hồng.
Mặc Tà nhíu mày, nhưng khi anh nhìn tấm chăn lông màu hồng nằm trong ngực mình, trong phút chốc anh nghĩ…… Có lẽ con non sẽ phù hợp với màu hồng nhỉ.
Chú Phòng muốn đón lấy tấm thảm lông hồng trong tay chủ nhân, nhưng lại bị Mặc Tà ngăn lại, anh đi đến bên cạnh nôi em bé, nhẹ nhàng thả con non trong ngực của mình xuống.
Khi được đặt trên giường, chiếc thảm lông cũng tùy ý hé mở, hiện lên trước mắt chú Phòng là một sinh vật đang cuộn tròn có lông tơ màu vàng nhạt.
Quả cầu lông nhỏ vẫn còn ngủ say, chiếc mũi hồng và đôi bàn tay nhỏ xíu trông thật đáng yêu, vậy mà trông quả cầu lông này chỉ lớn cỡ lòng bàn tay mà thôi.
Mèo? Chú Phòng vô cùng kinh ngạc và hoang mang không hiểu, vốn dĩ ông chỉ nghe chủ nhân sẽ mang theo một con non trở về thôi, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới là một con mèo.
Phải biết rằng nguyên soái đại nhân chính là đối tượng xếp top 1 muốn được gả nhất toàn tinh tế, nhưng bởi vì anh không có đối tượng yêu đương, cũng không có người trong lòng, cho nên cho tới nay cái nhà này đều không có thêm vị chủ nhân nào khác .
Nhưng lúc nguyên soái đại nhân nói muốn mang một con non trở về, chú Phòng đã suy nghĩ rất nhiều trường hợp, tỷ như chưa kết hôn đã có thai, con riêng hay tình riêng gì đó.
Cũng may chú Phòng chỉ tự suy đoán chứ không dám hỏi ra miệng, nếu không nguyên soái đại nhân sẽ nói: “Có phải gần đây ông xem quá nhiều phim thần tượng rồi không?”
Hơn nữa mọi người đều biết Nguyên Soái của đế quốc có nguyên thân là một con mãng xà vàng, một con mãng xà chắc không thể sinh ra một con mèo nhỉ…… Tuy rằng thế giới thú nhân không có khó khăn trong việc sinh sản khác loài.
Khi Nguyên Soái đặt chú mèo con xuống, nó vẫn chưa tỉnh lại. Mặc Tà đưa tay, chạm vào lớp lông trắng mềm mại trên bụng mèo con.
Nguyên soái đại nhân có một bí mật không ai biết, đó là, tuy rằng anh là thú nhân mãng xà, nhưng anh khác với những thú nhân cùng giống loài rắn khác luôn thích môi trường lạnh lẽo, ẩm ướt, anh thích những thứ lông xù.
Chơi đùa với lông tơ của mèo con một hồi lâu, mải cho đến khi mèo con phát ra tiếng kêu ậm ừ khó chịu trong giấc ngủ, anh mới tiếc nuối buông tay.
“Chủ nhân, ngài vừa trở về cũng có chút mệt mỏi, không bằng ngài nghỉ ngơi trước đi, tiểu chủ nhân cứ để tôi chăm sóc?” Chú Phòng tha thiết nói.
Ánh mắt của Mặc Tà vẫn chưa rời khỏi người mèo con, chỉ nhàn nhạt nói: “Không được, nó vẫn đang ngủ, tạm thời không cần ai chăm sóc."
Chợt Mặc Tà lại nghĩ tới cái gì: “Lúc dẫn nó về khá vội vàng, ông đi sắp xếp một chút. Chuẩn bị thức ăn cho nó và mang đến phòng tôi. Ngoài ra, dọn dẹp căn phòng bên cạnh để nó ở, rồi sắp xếp hai thị nữ đến chăm sóc nó."
Sau khi thấy mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, Mặc Tà liền bảo chú Phòng rời đi, rốt cuộc thì anh đã rong ruổi ngoài biển sao mấy chục ngày rồi, quả thực muốn nghỉ ngơi.
Mặc Tà tắm rửa một chút, thay một bộ quần áo tơ tằm rồi đi ra, nhưng rất mau anh đã bị một tiếng kêu nhỏ bé yếu ớt sợ hãi hấp dẫn sự chút ý.
Anh đi đến bên cạnh chiếc nối em bé, ngay lập tức nhìn thấy một cục bông mềm màu vàng nhạt đang run rẩy đang cố đứng lên. Nhưng chưa kịp đứng vững, nó đã loạng choạng ngã xuống và lăn tròn một vòng...