Xuyên Nhanh Chi Mỹ Nhân Trà Xanh

Chương 10: Kiếp Trước

Chỉ một lời thề mà thôi, vậy mà Tư Tĩnh cũng không để nàng nói hết, đủ thấy hắn đã hoàn toàn sa vào lòng bàn tay của nàng rồi.

Nhưng tình cảm của một chiến thần oai phong như vậy, tộc hồ ly bọn họ không thể gánh nổi, cũng chẳng thèm muốn. Họa diệt tộc vừa qua đi, nếu không phải vì báo thù thì Ngọc Phù nàng đây, ngay cả một ánh mắt cũng chẳng buồn dành cho cái gọi là chiến thần.

Nam nhân được Cửu Công chúa xem như báu vật, đối với nàng mà nói, chẳng qua chỉ là công cụ lợi dụng để đả kích nàng ta mà thôi.

Nếu không phải như thế, nàng thậm chí chẳng có lòng mà nở một nụ cười với Tư Tĩnh.

Cửu Công chúa dựa vào thân phận con của Thiên Đế, chỉ vì lòng đố kỵ mà muốn tiêu diệt cả tộc hồ ly. Nhưng hôm nay, Ngọc Phù tuyệt đối không thể ngồi chờ chết. Ngay từ khi nàng quyết định đối phó với Cửu Công chúa, nàng đã chuẩn bị tâm lý đặt mình vào chỗ chết để tìm con đường sống.

Dù sao thì, mất đi tất cả người thân, tộc nhân và người yêu, mỗi ngày sống của nàng cũng chẳng khác gì một cái xác không hồn. Nếu phải sống trong mơ hồ vô định, thà rằng...

“Tôi đã có người mình thương, thỉnh Cửu Công chúa đừng dây dưa không buông với ta nữa.”

Giọng nói của Tư Tĩnh bình thản, nhưng từng lời lại như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim Cửu Công chúa, khiến Ngọc Phù cảm thấy hả hê vô cùng.

Một công chúa cao cao tại thượng, hôm nay lại bị vị hôn phu của mình vứt bỏ trước mặt bao người, mất hết thể diện, phải đau khổ cầu xin níu kéo, cảnh tượng này thật đẹp đẽ làm sao!

Cho nên! Nàng ta đáng phải chịu như vậy!

Cửu Công chúa bị Tư Tĩnh vô tình tổn thương đến mức lảo đảo, nước mắt rưng rưng, chất vấn: “Chúng ta đã có hôn ước, chàng không thể...”

“Hôn ước này từ đâu mà có, trong lòng công chúa tự mình hiểu rõ!”

Tư Tĩnh cũng không biết vì sao suốt hàng vạn năm qua mình lại đồng ý hôn ước với Cửu Công chúa, nhưng Tư Tĩnh hiểu rõ một điều rằng đối phương là ái nữ của Thiên Đế, ắt hẳn có những thủ đoạn mà người thường không thể biết, những thủ đoạn ấy đã được dùng lên hắn cũng là lẽ thường.

Nhưng đáng tiếc dù sao hắn vẫn là chiến thần. Khi gặp được nữ tử thật sự khiến hắn rung động, những thủ đoạn ấy liền trở nên vô dụng.

Lúc này, trong lòng hắn tràn đầy sự chán ghét đối với vị công chúa kiêu ngạo này. Với tư cách là một nam nhân, hơn nữa còn là chiến thần đứng trên vạn người, hắn căm ghét việc bản thân trở thành con rối trong tay kẻ khác, bị người ta thao túng trong bóng tối, dù đó chỉ là một cái hôn ước.