Các chỉ số sau phẫu thuật của Mẹ Lâm rất tốt, trưởng khoa tim mạch và bác sĩ phụ trách vừa đếm kiểm tra sơ bộ, điều trị hậu phẫu và theo dõi thêm mười ngày là có thể xuất viện.
Hiên Viên Cẩn Y đăng ký cho Mẹ vợ tương lai phòng bệnh và dịch vụ hỗ trợ chăm sóc tốt nhất. Vì Mẹ Lâm mới tỉnh nên cần thời gian nghỉ ngơi, cô để lại một hộp quà rồi xin phép về trước, đi qua Du Hoạ Y còn lén lút nói nhỏ vào tai em ấy:
"Tối tắm rửa thơm tho, chờ chị đến đón nha!" Làm Y Y bé nhỏ đỏ mặt đến tận mang tai.
"Chị ơi, chị Cẩn Y biếu Mẹ chúng ta toàn đồ sịn thôi!" Du Thanh Di đợi bạn của chị gái đi một lúc mới dở túi quà ra xem, cậu vừa lên mạng kiểm tra rồi, bột nhân sâm, nấm linh chi, sữa bột cho người lớn tuổi và kỷ tử, tất cả đều là thương hiệu danh tiếng, còn thêm một bọc trái cây tươi ngon nữa.
"Y Y, tiền phẫu thuật cho Mẹ, là Cẩn Y cho mượn à?" Mẹ Lâm nhìn một túi to toàn món quý giá bạn của con gái mang đến, lại nghĩ đến chi phí khổng lồ kia, không biết có phải cô ấy giúp đỡ không.
"Vâng Mẹ, chị ấy nói chưa cần dùng tới, sau này có điều kiện chúng ta trả dần cho người ta cũng được ạ." Du Hoạ Y không dấu Mẹ việc tiền là từ túi của Cẩn Y, nhưng cũng không đề cập đến bản hợp đồng giữa hai người.
"Con bé tốt với gia đình chúng ta quá, sau này có thời gian con thường xuyên mời bạn về nhà mình ăn cơm nhé, Y Y."
"Vâng!" Du Hoạ Y nhìn Mẹ cô sắc mặt còn trắng bệch đã nghĩ đến cảm ơn người kia, nhưng mà người ta mỗi ngày đều ăn đầy sơn hào hải vị, mới không cần đến nhà chúng ta ăn cơm canh đồng quê đâu.
Mẹ Lâm còn chưa kịp ngủ thì mấy dì phòng bên cạnh đã rón rén sang hỏi thăm, có cả Mẹ của Phí Hỉ Hỉ.
Hai chị em Du gia tranh thủ có người ở cùng Mẹ bèn rủ nhau xuống mua ít đồ dùng cần thiết.
Du Thanh Di vào căng tin mua cháo cho Mẹ và hai xuất cơm rang thập cẩm cho cậu và chị gái rồi lên phòng bệnh trước. Du Hoạ Y đi sang cửa hàng tiện lợi ngay cạnh bệnh viện mua thêm mấy đôi tất cho Mẹ và em trai, một túi giấy vệ sinh nhỏ, hai cầu sữa ngũ cốc và mấy cái bánh mỳ bơ ruốc.
Thanh toán xong đi ra cửa, bầu trời đã chuyển xanh đen, thời gian người kia nói thật nhanh đã tới.
Ba người một nhà ăn uống xong, Du Hoạ Y vội tìm kiếm một lý do chính đáng để vắng mặt ba ngày, việc chăm sóc Mẹ Lâm đều nhờ vào em trai, còn có hai điều dưỡng chuyên nghiệp Hiên Viên Cẩn Y đăng ký nữa, cơ bản không có gì đáng lo.
"Đi thôi!" Hiên Viên Cẩn Y vừa thấy bóng dáng chim nhỏ xuống đến sảnh trước bệnh viện đã đi tới, nắm lấy bàn tay gầy của em ấy, nhịp nhàng hoà trong không khí lạnh giá những ngày cuối năm đi về phía nhà để xe.
Rất nhanh, Hiên xạ cung thần đã lái xe sang đưa em gái nhỏ về đến tiểu khu cao cấp Bắc Hoa gần phố đi bộ nổi tiếng Vương Phủ Tỉnh.
Du Hoạ Y hồi hộp đến mức có thể nghe rõ tiếng đập của trái tim mình. Hiên Viên Cẩn Y nhấc lên khoé môi mỏng, liếc nhìn chim non với đầy ý tứ xấu xa.
"Đến rồi!"
Hoạ Y lộp bộp rơi nước mắt trong lòng, nghe người kia nói xong đã bị dẫn đến trước cửa căn hộ 601.
"Vào thôi."
"Vân ..." Du Hoạ Y chưa kịp nói hết câu đã bị người ta ấn lên cửa, cả người bị thân hình cao hơn đè nén gắt gao, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống khắp gương mặt nhỏ xinh.