Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa

Chương 1

Phòng giao dịch bất động sản Johnson nằm ở khu Đông Thành của thành phố Khai Hoa có điều kiện khá sơ sài.

Khả năng cách âm kém đến mức dù cửa sổ và cửa chính đã được đóng chặt, nhưng âm thanh ồn ào từ đường phố bên ngoài vẫn vọng vào rõ mồn một.

Những dòng người qua lại, xe ngựa lộc cộc và tiếng rao hàng của các tiểu thương đã tạo nên một bức tranh đời sống thường ngày quen thuộc nơi đây.

Mấy cậu bé bán báo vừa chạy ngang qua cửa, tiếng rao lanh lảnh như vang lên ngay bên tai.

Nhân viên môi giới là một thanh niên khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người gầy gò, lẩn mình trong bộ vest cũ kỹ rộng thùng thình.

Mái tóc bóng nhẫy vì được vuốt sáp kém chất lượng, vài sợi ương bướng dựng ngược lên, trông như đã mấy ngày rồi anh ta chưa gội đầu.

Nghe tiếng rao của lũ trẻ, dù không có ai nhìn, anh ta vẫn vô thức nở một nụ cười gượng gạo, hàng chân mày nhíu chặt lại, trông như sắp khóc đến nơi.

Anh ta đã làm nghề này nhiều năm, kinh nghiệm dày dặn, thường ngày chẳng mấy khi căng thẳng như vậy.

Nhưng hôm nay, đối diện với một vị khách trông có vẻ cực kỳ giàu có, anh ta cảm thấy như đang đứng trước cơ hội đổi đời lớn nhất trong sự nghiệp của mình.

Lydia nghiêng người dựa trên ghế tiếp khách trong văn phòng. Chiếc váy nhung đen dài đơn giản, không cầu kỳ hoa mỹ, nhưng lại khéo léo tôn lên những đường cong quyến rũ trên thân hình cô.

Trên đường đến đây, không ít quý ông đã quay đầu nhìn theo bóng dáng ấy.

Hiện tại, cô đang lật từng trang trong cuốn sổ giới thiệu nhà đất, ánh mắt lướt qua từng căn một cách nhanh chóng, rồi lật sang trang tiếp theo.

Dường như cô chỉ quan tâm đến thiết kế của ngôi nhà có hợp ý mình hay không, còn giá cả thì chẳng mấy để tâm.

Anh nhân viên môi giới nuốt khan, không dám thở mạnh.

"Tôi muốn căn này." Lydia nhẹ nhàng đặt cuốn sổ xuống bàn làm việc, ngón tay thon dài chỉ vào một bức ảnh.

Anh ta theo thói quen đẩy gọng kính tròn trên sống mũi, nhưng khi nhìn rõ bức ảnh mà Lydia chỉ, biểu cảm trên khuôn mặt anh càng thêm bối rối.

"Cô... cô chắc chắn muốn căn này chứ?"

Trong bức ảnh là một căn nhà hai tầng nhỏ nằm ở con phố phía Đông cùng khu vực này. Nó chen chúc giữa một tiệm trang sức và một cửa hàng thời trang nữ.

Căn nhà trông cũ kỹ, không có biển hiệu, tầng một trống trơn. Cửa kính trưng bày đã bị bụi phủ mờ và nứt thành những đường rạn như mạng nhện.