Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya

Chương 75

Rum đã nói như vậy, tức là chuyện này đã từng xảy ra - để Whisky gϊếŧ quá nhiều người trong thời gian ngắn, dẫn đến việc Whisky mất kiểm soát tinh thần.

Tổ chức quả thực có thể theo dõi tình trạng cơ thể của Whisky, mà Rum biết rõ tình trạng cơ thể của Whisky hôm qua, vậy mà vẫn thăm dò xem mình có giấu giếm sự bất thường của Whisky hay không.

Không thể im lặng quá lâu. Amuro Tooru nhắm mắt lại, khoảnh khắc này anh dường như đã quyết định điều gì đó.

"Đó là cách "sử dụng" Whisky của các người, Rum." Amuro Tooru cười khẩy, đôi mắt tím xám lạnh như băng.

"Vì ba tháng này do tôi "sử dụng" Whisky, vậy thì cứ theo cách của tôi."

"Ồ?" Rum nghe vậy cười quái dị vài tiếng, "Chuyện này tùy cậu, nhưng đừng "dùng" hỏng Whisky đấy, một thanh kiếm tốt như vậy tìm lại một cái khác rất khó."

"Hiểu rồi." Amuro Tooru đáp.

"Lời nhắc nhở của ta đến đây thôi." Rum không tiếp tục nói về Whisky nữa, "Bài kiểm tra mật danh của cậu còn một tháng cuối cùng, nhiệm vụ cuối cùng sẽ được gửi cho cậu sau hai ngày nữa."

"Chúc cậu nhận được mật danh."

"Mượn lời chúc tốt lành của ngài."

Cuộc gọi kết thúc.

Amuro Tooru lúc này mới phát hiện Whisky ở bên cạnh mình đã biến mất, anh quay đầu lại thì thấy Whisky đang đi về phía phòng ngủ.

"Whisky?" Amuro Tooru gọi Whisky lại.

Whisky dừng bước, quay đầu nghiêng đầu nhìn Amuro Tooru.

Ánh mắt Amuro Tooru nhìn cậu có chút phức tạp, Whisky không hiểu cảm xúc chứa đựng trong đó là gì.

"Xin lỗi." Whisky đột nhiên nói, giọng vẫn còn khàn khàn vì chưa khỏi ốm.

Amuro Tooru sững người, không hiểu tại sao Whisky lại đột nhiên xin lỗi.

"Tôi sẽ ngoan ngoãn ở trong phòng." Whisky nhìn bàn tay bị thương của Amuro Tooru, nói nhỏ.

Một góc nào đó trong tim Amuro Tooru chợt rung động, thì ra câu nói đó của Rum đã bị Whisky nghe thấy.

Whisky quấn chăn đứng cách đó vài mét, tóc tai rối bời, trên mặt vẫn còn vẻ ốm yếu, đôi mắt xám trong veo như đá quý nhìn anh, lại mang theo những tia sáng lấp lánh.

Giống như lần đầu tiên hai người gặp nhau, đôi mắt Whisky nhìn thẳng vào anh, tuy ở trong bóng tối nhưng vẫn ánh lên những đốm sáng nhỏ.

Lúc này Amuro Tooru mới chợt hiểu ra: Ánh mắt đó không phải là sự dò xét và tò mò đối với mình, đó là tín hiệu Whisky dùng hết sức lực mới truyền đạt được qua ánh mắt:

Cứu tôi với.

.

Amuro Tooru đột nhiên phát hiện Whisky đứng đợi một lúc lâu vẫn không thấy anh nói gì, những tia sáng nhỏ trong đôi mắt xám đã biến mất.

Khi hoàn hồn lại thì anh đã sải bước đi về phía Whisky.

Quyết định vừa rồi của mình có lẽ hơi mạo hiểm, trên người Whisky vẫn còn quá nhiều bí ẩn mà mình chưa làm rõ, cũng không biết sự kiểm soát của tổ chức đối với Whisky đến mức nào.

Nhưng Whisky đang chống lại mệnh lệnh của tổ chức, cậu đã nói cho mình biết kỹ năng hóa trang mà ngay cả tổ chức cũng không biết.

Nếu tổ chức hoàn toàn nắm giữ Whisky, thì Whisky không thể qua mặt được tổ chức, Rum cũng sẽ không vội vàng đến thăm dò mình như vậy.

Thử đạp ga một lần xem sao, Furuya Rei.

Amuro Tooru nắm chặt tay Whisky.

"Hự—" Amuro Tooru hoàn toàn quên mất tay mình vẫn còn bị thương, đau đớn buông tay ra.

Whisky cũng bị giật mình, luống cuống đỡ lấy tay Amuro Tooru, bối rối nhìn khuôn mặt nhăn nhó vì đau của Amuro Tooru và miếng gạc có chút máu thấm ra.

"Không, không sao." Amuro Tooru cố nén đau, khó khăn nói vài chữ từ kẽ răng, đôi mắt tím xám nhìn Whisky chằm chằm, đầy kiên định.

"Whisky."

Whisky ngẩng lên nhìn anh.

"Nếu ngủ trên giường không yên giấc thì cứ ngủ tiếp trên ghế sofa đi."

Bộ não chưa tỉnh táo lắm phải lật đi lật lại câu nói này vài lần, Whisky mới hiểu ý Amuro Tooru.

"Nhưng..." lại làm anh bị thương mất. Whisky hơi ngẩng đầu, đôi mắt xám nhìn vào mắt Amuro Tooru, môi mấp máy, nhưng không nói tiếp.

Biểu cảm như vậy... sao có thể nhẫn tâm được. Amuro Tooru vỗ đầu Whisky, mỉm cười: "Không cần lo lắng."

"Tôi tin tưởng cậu."

Đôi mắt tím xám nhìn thẳng vào mắt Whisky, truyền đến cho Whisky một sự yên ổn chưa từng có.

Đôi mắt Whisky sáng lên.

Amuro Tooru nhìn vào đôi mắt Whisky, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

Phải đưa Whisky ra khỏi tổ chức. Amuro Tooru nghĩ.

"Đừng lo lắng."

"Tôi tin tưởng cậu."

Amuro Tooru nhìn Whisky, thấy đôi mắt xám kia lại sáng lên, anh không nhịn được cười.

"Tôi cũng vậy." Whisky đột nhiên đáp.

Amuro Tooru sững người: Cũng vậy? Là chỉ tin tưởng tôi sao?

Anh im lặng một lúc, rồi mới chậm rãi nói: "Whisky."

Whisky nghiêng đầu.

"Tại sao lại tin tưởng tôi như vậy?" Amuro Tooru hỏi.

Đối với Whisky mà nói, rốt cuộc mình và các thành viên khác của tổ chức có gì khác nhau?

"Vì Amuro là người tốt." Whisky không do dự, lập tức trả lời.

Đột nhiên bị phát cho một cái thẻ người tốt, Amuro Tooru: ...

Whisky lại không thấy có vấn đề gì, cậu tiến lên một bước, lặp lại: "Một người rất tốt, rất tốt."

Vì nguyên tác anime, mình đã xuất phát từ tiền đề "Furuya Rei là người tốt" để tin tưởng anh ấy.