Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya

Chương 73

Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng nếu để Amuro Tooru với tư cách là cán bộ cấp cao của tổ chức lựa chọn thì người anh cho là phù hợp nhất là - Gin.

Nếu là Gin, vậy tại sao họ lại tách ra?

Tại sao Whisky lại gia nhập tổ chức, tại sao lại bị tổ chức tẩy não, những năm qua đã trải qua những gì mà trở nên như bây giờ?

Tên thật của Whisky là gì?

…..

Amuro Tooru tỉnh dậy, phát hiện mình đã ngủ quên trên ghế sofa, giơ tay xem giờ thì đã là buổi trưa.

Lòng bàn tay bị thương không biết có phải đã quen rồi không, nếu không cử động thì hầu như không cảm thấy đau.

Xem ra dạo này thật sự quá mệt mỏi. Amuro Tooru ngồi dậy khỏi ghế sofa, tư thế ngủ trên ghế sofa không được thoải mái cho lắm, tuy tinh thần đã được nghỉ ngơi đầy đủ, nhưng cảm giác đau mỏi ở cổ khiến anh hơi khó chịu.

Vừa xoa bóp cổ vừa duỗi người vài cái, Amuro Tooru nhìn sang ghế sofa bên cạnh - chỗ Whisky ngủ.

Phải nói là thói quen ngủ của Whisky thật sự rất tốt, vị trí của cậu từ khi Amuro Tooru dùng tay che mắt cậu lại vẫn không hề thay đổi, chỉ là...

Cái chăn quấn quanh người cậu, kể cả mặt.

Như vậy còn thở được không? Amuro Tooru nhìn cái chăn che kín mít người Whisky không một kẽ hở, đột nhiên nghĩ: Chẳng lẽ trước đây Whisky ôm katana ngủ một phần nguyên nhân là để chừa một lỗ thông hơi.

Amuro Tooru bật cười vì suy nghĩ của mình.

Nhưng ngủ như vậy chắc chắn không được, Amuro Tooru sợ đến gần sẽ lại làm Whisky giật mình, nên trước tiên gọi Whisky vài tiếng, đợi một hồi vẫn không thấy trả lời.

Đã bị ốm rồi, Whisky ngủ như vậy sẽ càng khó chịu hơn, sau một hồi do dự, Amuro Tooru vẫn quyết định bước tới.

Anh nhẹ nhàng vỗ vào chỗ có lẽ là vai Whisky, Whisky vẫn không phản ứng.

Không ngất xỉu đấy chứ? Amuro Tooru trực tiếp kéo chăn ra khỏi đầu Whisky.

Khuôn mặt đỏ bừng vì bị ngạt thở của Whisky cuối cùng cũng lộ ra, khoảnh khắc đó, Amuro Tooru cảm nhận rõ ràng sự khao khát không khí trong lành của đối phương - Whisky hít thở liên tục vài hơi lớn.

Nhưng dù vậy vẫn chưa tỉnh.

Chỉ là hàng mi run lên vài cái, khuôn mặt đỏ bừng sau khi ra khỏi chăn dần dần trở lại bình thường, Amuro Tooru đưa tay lên cảm nhận nhiệt độ trên trán Whisky, thân nhiệt bị ủ ấm còn cao hơn cả sáng nay.

Vẫn chưa tỉnh. Amuro Tooru nhìn khuôn mặt ngủ yên bình của Whisky, cảm thấy kinh ngạc: Rõ ràng không ôm katana, mình động vào cậu ấy như vậy cũng không sao.

Rồi không nhịn được đưa tay chọc vào má Whisky.

Ngón tay bị nắm lấy.

Hiện trường phạm tội của Amuro Tooru bị bắt quả tang.

Whisky nắm lấy ngón tay đang quậy phá của Amuro Tooru, cuối cùng cũng mở mắt ra, ngái ngủ, mơ màng nhìn Amuro Tooru.

Amuro Tooru vẫn bình thản: "Tỉnh rồi à?"

? Đầu óc chưa tỉnh táo của Whisky theo lời Amuro Tooru mà suy nghĩ, gật đầu, buông ngón tay Amuro Tooru ra.

"Đừng chùm chăn kín đầu khi ngủ nữa, sẽ không thở được đâu." Amuro Tooru dặn dò.

Whisky chớp mắt, ngoan ngoãn gật đầu.

Dễ dụ hơn bình thường. Amuro Tooru kết luận, anh đứng dậy, rất tự nhiên xoa đầu Whisky.

Trưa rồi, đến giờ ăn cơm rồi. Vẻ mặt Amuro Tooru hơi nghiêm trọng.

Không tiện đưa Whisky ra ngoài, một mình ra ngoài cũng có chút nguy hiểm, mấy ngày nay có thể không ra ngoài thì không ra ngoài.

Biết thế trước đây học nấu ăn nhiều hơn với Hiro, không ngờ lại có ngày như thế này. Amuro Tooru ôm trán, nghĩ đến đống bánh mì sandwich, bánh mì, v.v. trong tủ lạnh và vài nguyên liệu ít ỏi thì càng thêm đau đầu.

Hai tháng nay tuy không phải ngày nào cũng ăn bánh mì sandwich và bánh mì, nhưng cũng ăn đến ngán rồi, mà cho người bệnh ăn bánh mì sandwich thì hơi quá đáng. Amuro Tooru vừa đi vừa suy nghĩ: Trứng hấp?

... Người bị sốt có thể ăn trứng không? Amuro Tooru im lặng.

Thực đơn vốn đã không phong phú lúc này lại càng thêm eo hẹp. Đứng trước bàn bếp, Amuro Tooru thở dài.

.

Whisky ngồi trên ghế sofa ngẩn người một lúc lâu, ý thức mới dần dần trở lại, trong đầu vẫn còn những cơn đau âm ỉ, cậu đưa tay lên gõ gõ đầu, cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Vừa rồi cậu lại mơ, điều kỳ lạ là lần này cậu vẫn nhớ rất rõ giấc mơ.

Cậu mơ thấy trên bãi cỏ trong sân, một người đàn ông tóc đen cao lớn vạm vỡ đã đá cậu ngã xuống đất rồi cười lớn.

"Nhóc con, thay vì lo lắng làm ta bị thương, chi bằng nghĩ cách làm sao chạm được vào ta đi."

Hơi khó chịu, nhưng không hề ghét.

Khóe miệng Whisky gần như không thể nhận ra được nhếch lên một chút.

Rồi mới ngẩng đầu lên nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng Amuro Tooru, cuối cùng cũng nhìn thấy anh ở phía nhà bếp.

Cái chăn trên người hơi vướng víu, nhưng Furuya Rei đã nói phải đắp chăn cho kín. Sau một hồi do dự, Whisky quyết định quấn chăn đi qua đó.

Chân từ từ đặt xuống đất, chống người dậy, khoảnh khắc đứng dậy vẫn hơi loạng choạng, Whisky mất một lúc mới đứng vững được.