Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya

Chương 67

Ánh mắt Whisky vẫn còn mơ màng, khuôn mặt ửng đỏ đầy nước mắt, trên trán còn có một vết đỏ rõ ràng, hiển nhiên là do vừa đập vào cửa.

Whisky vốn đã choáng váng, sau cú va chạm mạnh vừa rồi càng thêm chóng mặt, cậu mơ màng được Amuro Tooru đỡ dậy, đôi mắt mất tiêu cự khó khăn lắm mới nhìn rõ có người trước mặt.

Cậu chưa kịp phân biệt, liền vội vàng nắm lấy hai vai Amuro Tooru, cố gắng mở miệng hỏi, nhưng chỉ có thể phát ra vài âm tiết đứt quãng không rõ nghĩa.

Whisky càng sốt ruột hơn, cậu buông Amuro Tooru ra, vung tay loạn xạ ra hiệu.

Amuro Tooru chưa từng thấy Whisky hoảng loạn như vậy, anh nhìn những giọt nước mắt không ngừng lăn trên má Whisky, cẩn thận quan sát khẩu hình và cử chỉ của cậu.

"Kiếm?" Amuro Tooru thăm dò hỏi, lại thấy trong đôi mắt xám của Whisky lóe lên tia vui mừng, cậu gật đầu lia lịa.

Kiếm của tôi, anh có thấy không?

Amuro Tooru nghe thấy câu hỏi không tiếng động của cậu qua khẩu hình.

"Tôi cất rồi." Amuro Tooru trả lời, cây katana đó Whisky không mang theo khi làm nhiệm vụ, anh đã bảo hậu cần đặt trực tiếp ở căn nhà an toàn mới này.

Đột nhiên Amuro Tooru cúi đầu nhìn thấy đôi chân trần của Whisky.

Sốt cao mà còn đi chân đất. Trán Amuro Tooru nổi gân xanh, anh thở dài—từ khi phát hiện Whisky bị sốt, đây đã là lần thứ bao nhiêu anh thở dài rồi không biết.

Bế Whisky lên theo tư thế nằm ngang, người mất thăng bằng lập tức giãy giụa bất an.

"Đừng động!" Giọng Amuro Tooru nghiêm nghị, "Tôi đặt cậu lên ghế sofa rồi sẽ lấy kiếm cho cậu."

Whisky lập tức không động đậy nữa, rõ ràng cậu đã hiểu lời Amuro Tooru nói.

Amuro Tooru đặt cậu lên chiếc ghế sofa anh vừa ngủ, quay người lấy thanh kiếm anh đã cất dưới bàn trà ra, đưa cho Whisky.

Cầm được kiếm, Whisky cuối cùng cũng yên tâm, cậu ngồi trên ghế sofa, như mọi khi, ôm chặt lấy thanh katana, cuộn tròn người lại.

Tầm quan trọng của kiếm đối với Whisky còn lớn hơn mình tưởng tượng. Amuro Tooru cúi đầu nhìn Whisky ôm chặt lấy thanh katana như bảo vệ lãnh thổ của mình, thầm nghĩ.

Whisky bị Amuro Tooru nhìn chằm chằm dường như không nhận ra ánh mắt của anh, hơi thở cậu không còn gấp gáp như lúc đầu, ôm kiếm, tâm trạng dần bình tĩnh lại, lúc này cậu mới cảm nhận được cơn đau nhức trên trán.

Cậu đưa tay xoa xoa thái dương, bị đau nhói, hai mắt mơ màng, nhưng hoàn toàn không nhớ nổi tại sao trán mình lại bị thương.

Amuro Tooru cũng bị phản ứng này của cậu chọc cười, anh nhìn kỹ, thấy chỗ đỏ lúc nãy giờ đã hơi sưng lên.

Xem ra đập mạnh thật. Amuro Tooru mím môi, khóe miệng vẫn không kìm được mà nhếch lên, anh quay người vào bếp rót một cốc nước ấm, rồi lấy nhiệt kế và miếng dán vô trùng từ tủ thuốc ra.

Amuro Tooru ngồi xuống bên cạnh Whisky, đưa cốc nước cho cậu.

"Whisky."

Tiếng gọi khẽ này đột nhiên trùng khớp với âm thanh trong giấc mơ, Whisky ngẩng đầu lên ngơ ngác.

Ánh mắt dần dần tập trung vào cốc nước trước mặt, cậu nhìn theo bàn tay đang cầm cốc.

Mái tóc vàng óng mượt, làn da màu lúa mì, khóe mắt hơi cụp xuống, đôi mắt màu tím xám, là Furuya Rei.

Cuối cùng cũng nhận ra người luôn ở bên cạnh mình, nỗi bất an trong lòng lại âm thầm tan biến đi không ít, Whisky nhìn chằm chằm vào Amuro Tooru, cho đến khi Amuro Tooru áp cốc nước vào má cậu.

Tuy là nước ấm, nhưng thành cốc vẫn lạnh, Whisky rụt cổ lại, cuối cùng quay lại nhìn thứ vừa làm mình lạnh, nhìn hồi lâu mới nhận ra đó là cốc nước, cậu chậm rãi đưa tay nhận lấy.

Ngẩng đầu lên, nước ấm làm dịu khoang miệng, cổ họng và cả cơ thể, uống cạn một hơi, Whisky đặt cốc xuống không nhịn được mà ho vài tiếng.

"...Cảm ơn." Whisky cuối cùng cũng nói được, giọng khàn đặc như vật nặng cọ xát trên mặt đất gồ ghề.

Amuro Tooru lại không trả lời, anh cầm lấy nhiệt kế đã được đặt sang một bên.

"Há miệng."

Whisky ngoan ngoãn há miệng.

Amuro Tooru nhanh chóng nhét nhiệt kế vào dưới lưỡi Whisky.

"Ngậm lại."

Một mệnh lệnh, một động tác, Whisky khép miệng lại, dùng lưỡi giữ nhiệt kế.

Amuro Tooru giơ tay lên xem giờ—6 giờ 56 phút, 5 phút nữa lấy ra xem nhiệt độ, anh buông tay xuống, lại lấy miếng dán vô trùng ra bóc lớp giấy, cẩn thận dán lên trán Whisky.

Whisky nằm im mặc cho Amuro Tooru làm gì trên trán mình, ngay cả khi chạm vào chỗ sưng đỏ trên trán cũng chỉ hơi nhíu mày chứ không né tránh.

Xử lý xong, Amuro Tooru buông tay, lùi người ra sau một chút, nhìn Whisky.

Whisky nghiêng đầu dựa vào chuôi katana đang ôm trong tay, môi hơi chu ra vì ngậm nhiệt kế, người ngồi im lặng hoàn toàn không thấy dáng vẻ quậy phá như tối qua và lúc nãy.

Hốc mắt vẫn còn đỏ.

Amuro Tooru thu hồi tầm mắt, ngáp một cái, tối qua anh dọn dẹp xong đi ngủ cũng đã 3 giờ sáng, đến khi bị Whisky đánh thức lại cũng chỉ ngủ được chưa đầy 4 tiếng.

Nhưng bây giờ bảo Amuro Tooru ngủ tiếp anh cũng không ngủ được nữa.

Anh đứng dậy vào phòng tắm rửa mặt, khi ra ngoài thì vừa đúng 5 phút.