Sau Khi Trở Thành Cộng Sự Của Furuya

Chương 62

Tay cậu vẫn nắm chặt vỏ kiếm, Amuro Tooru thậm chí còn nhìn thấy dấu tay hằn trên vỏ kiếm.

Đau đến vậy sao? Amuro Tooru đỡ hai chân Whisky, cảm nhận được hơi thở gấp gáp xen lẫn run rẩy của cậu.

Amuro Tooru dùng một tay lấy điện thoại ra, nhanh chóng bấm một dãy số, vừa kết nối anh liền nói nhanh: "Chúng tôi đã đến nơi, cử người đến xử lý chiếc xe ngay lập tức, tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh."

Không đợi hậu cần trả lời, Amuro Tooru liền cúp máy, bấm một dãy địa chỉ xác nhận gửi đi, sau đó cất điện thoại, nâng Whisky lên.

Sau khi chỉnh lại tư thế, Amuro Tooru cõng Whisky nhanh chóng rời đi.

Tình trạng của Whisky không giống như bị ốm bình thường, về căn hộ an toàn trước đã.

*

Trong căn hộ an toàn mới.

Amuro Tooru đặt Whisky nằm xuống giường, trên đường đi tình trạng của Whisky trở nên nghiêm trọng hơn, thỉnh thoảng lại có tiếng rêи ɾỉ phát ra từ miệng cậu.

Và lúc này vừa đặt người xuống giường, Whisky liền đau đến mức co rúm người lại.

[Phát hiện ký chủ đang bị tấn công tinh thần, mức độ đau đã đạt 80%, xin hỏi có muốn đổi [Thuốc trị liệu] đến tầng 5 không? Có thể giảm đau hiệu quả.]

Cả người Whisky mất hết sức lực, trong đầu cũng không còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác, sau gáy liên tục truyền đến cơn đau nhói, giống như có người đang dùng búa đá gõ liên tục, lan từ sau gáy ra khắp cơ thể.

Quần áo trên người ướt đẫm mồ hôi lạnh, nhưng cơn đau như mũi khoan đâm sâu vào đầu vẫn không hề giảm bớt.

[Lặp lại: Phát hiện ký chủ đang bị tấn công tinh thần, mức độ đau đã đạt 80%, xin hỏi có muốn đổi [Thuốc trị liệu] đến tầng 5 không? Có thể giảm đau hiệu quả.]

Lúc này Whisky đã không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, cậu không trả lời hệ thống.

Cậu cuộn tròn người lại, đôi mắt xám lúc này đã chuyển sang màu đỏ, nước mắt tràn mi không ngừng lăn xuống làm ướt ga giường.

Cơ thể như chìm vào vũng lầy mang tên "đau đớn", Whisky thậm chí không biết mình đang ở đâu, cậu ôm đầu cuối cùng cũng không kìm nén được tiếng hét trong cổ họng.

"A a a —!!"

Amuro Tooru ở bên ngoài nghe thấy tiếng hét thảm thiết này thì giật mình, vội vàng bưng nước chạy vào.

Whisky trên giường sau tiếng hét đó như mất hết sức lực, tứ chi mềm nhũn, mái tóc đuôi ngựa đã sớm bung ra, mái tóc đen rối bù phủ kín gối, đôi mắt xám mở to vô hồn nhìn lên trần nhà, khóe mắt vẫn còn vương lại nước mắt chưa khô.

"Whisky?" Amuro Tooru gọi một tiếng, nhưng không nhận được bất kỳ phản hồi nào.

Lòng Amuro Tooru chùng xuống.

[Lặp lại: Phát hiện...]

[Hệ thống: Ký chủ đã 3 lần không trả lời tin nhắn hệ thống, sắp khởi động chế độ ủy thác hệ thống, hệ thống chính đang được đánh thức—]

Cơn đau liên tục lan từ sau gáy ra khắp cơ thể khiến Whisky trở nên tê dại, chỉ có đôi tay nắm chặt vẫn đang run rẩy mới tiết lộ sự đau đớn mà chủ nhân của nó đang phải chịu đựng.

Amuro Tooru nhìn Whisky đang ngây người, nhíu mày đỡ đầu Whisky dậy, lẩm bẩm: "Đau đầu sao?"

Đầu ngón tay đỡ Whisky đột nhiên chạm vào một chỗ hơi nhô lên.

Tim Amuro Tooru giật thót, sau đó hai mắt anh không khỏi mở to: Cảm giác này.

Ngón tay anh nhẹ nhàng xoa lên: Hơi cứng, hình vuông nhỏ.

Chưa kịp suy nghĩ kỹ, cùng lúc anh chạm vào chỗ đó, Whisky rên lên một tiếng như bị bóp nghẹt, cậu đột ngột đưa tay nắm chặt lấy áo trước ngực Amuro Tooru.

Amuro Tooru bị cậu kéo ngã về phía trước, may mà kịp thời giữ thăng bằng, không để nước đổ lên giường.

[0544 hân hạnh được phục vụ, đang kiểm tra các chỉ số cơ thể của ký chủ—]

[Đã mở khóa năng lượng nguồn để nâng cấp khả năng phục hồi tinh thần.]

Amuro Tooru cúi đầu nhìn người bên dưới, lại gọi một tiếng "Whisky".

Có người đang gọi tên mình.

Trong cơn mê man, Whisky cuối cùng cũng nghe thấy một chút âm thanh, ngũ quan cũng dần dần trở lại cơ thể.

Cơn đau vẫn còn đó, nhưng lúc này Whisky dường như đã quen với nó, cậu hít thở chậm rãi để làm dịu cơn đau, ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt tím xám của Amuro Tooru.

Là Furuya Rei.

Anh ấy đang lo lắng cho mình.

Whisky đột nhiên nở một nụ cười nhẹ: "Không sao đâu, tôi nghỉ... nghỉ một lát là khỏi thôi..." Nói xong, tay cậu đang nắm chặt áo Amuro Tooru cũng buông lỏng, rơi xuống giường.

Whisky đã ngủ thϊếp đi.

Amuro Tooru nhận ra điều này, anh ngây người nhìn khuôn mặt đang ngủ của Whisky: Vừa rồi... là cười sao?

Rõ ràng là nụ cười, nhưng nụ cười đó lại khiến Amuro Tooru có chút đau lòng.

Whisky đang ngủ vẫn hơi nhíu mày, hơi thở không đều cho thấy cậu vẫn đang chịu đựng cơn đau trong giấc ngủ.

Amuro Tooru đặt cốc nước xuống đất bên cạnh, tay còn lại đỡ đầu Whisky nhẹ nhàng nghiêng sang một bên.

Anh cẩn thận vén tóc Whisky lên, nhìn vào chỗ anh vừa chạm vào—

Ở đó có một vết sẹo mờ, bên dưới vết sẹo là một khối u vuông vức nhỏ hơn móng tay.

Hơi thở Amuro Tooru như nghẹn lại.

Đây là... chip cấy ghép?