Bọn họ muốn xem cảnh Yến Thanh đáng nhau như hôm qua, tìm người khắp bản đồ để hạ gục. Nhưng dù có hối thúc cậu cướp quyền chỉ huy, Yến Thanh cũng không đồng ý.
Khó khăn lắm mới gặp được một đao khách toàn thân mặc ngoại trang màu xanh, mọi người nhìn thấy thích khách lao tới, bắt đầu giao chiến với đao khách.
Độc sư chân ngắn, vừa chạy vừa hét: "Lão đại, em tới giúp anh đây!"
Thích khách vừa đánh vừa ung dung trả lời: "Không cần, chỉ là một người xanh nhỏ thôi, chuyện nhỏ."
Yến Thanh và hai đao khách chạy chậm hơn một chút nên dừng bước.
Độc sư nghĩ nếu đối phương đã nói vậy, thì chắc chắn vấn đề không lớn, liền giảm tốc độ.
Nhưng nửa phút trôi qua, đao khách mặc ngoại trang xanh vẫn còn nửa thanh máu, ngược lại, thích khách mặc trang bị pha lẫn lam tím rõ ràng cao hơn hẳn, thanh máu thế mà lại đang giảm dần.
[Ơ, người xanh nhỏ biến thành Hulk* rồi]
*Người khổng lồ xanh
[Hulk, là anh sao?]
[Thích khách gà đến mức này mà không giả vờ chút nào sao?]
[Tôi rải ít gạo trên bàn phím, gà mổ còn di chuyển tốt hơn hắn.]
[Lão đại? Chỉ thế thôi á?]
Yến Thanh cũng có chút cạn lời, cách thích khách tấn công vô cùng lộn xộn, giống như kỹ năng nào sáng thì ấn kỹ năng đó, liên chiêu rối tung rối mù, ngay cả Yến Thanh cũng cảm nhận được sự lóng ngóng của hắn.
Mãi đến khi độc sư tiến lại gần, chém một nhát kết liễu đao khách, thế giới mới yên tĩnh trở lại.
Trước đây, cả đội đều cùng ra tay, nhưng lần này chỉ có thích khách tiến lên. Có lẽ độc sư đã nhận ra điều gì đó, không còn liên tục gọi “lão đại” như trước nữa.
Thích khách dường như cũng cảm thấy tên đao khách nhỏ bé kia không yếu như cậu ta tưởng, việc hạ gục đối phương trở nên chậm hơn, còn có phần mất mặt. Trong đội nhất thời không ai nói gì, bầu không khí tràn ngập sự ngượng ngùng.
Đến vòng thứ tư, bọn họ nhìn thấy từ xa một chiếc hộp tím rơi trên mặt đất – đó là một món phòng cụ tím quý giá.
Thích khách phấn khích, vui vẻ chạy đến nhặt.
Đao khách số 2 ngăn lại: "Con đường này nằm ngay cạnh khu tài nguyên lớn. Đây đã là vòng thứ tư, còn lại một chiếc hộp tím chưa ai nhặt là không bình thường, coi chừng có người đang dụ chúng ta."
Thích khách không đồng tình: "Đôi khi mọi người tránh những khu tài nguyên lớn là vì cẩn thận quá mức, nên có khi lại chẳng ai tới nhặt. Với lại, chúng ta đông thế này, sợ cái gì!"
Đao khách số 2 không cản được, để mặc thích khách đi.
Thích khách nghênh ngang bước tới, vừa đứng lại thì ngay sau lưng xuất hiện một thích khách khác. Đối phương nhanh chóng ra tay, chỉ một nhát đã rút mất nửa thanh máu của cậu ta.
Ngay sau đó, bốn người chơi khác mặc đồ cam xuất hiện ở bên cạnh, trông rất dữ tợn lao về phía đội của Yến Thanh.
Quả nhiên đao khách số 2 đã đoán đúng – có người bày trò dụ mồi.
Đối thủ có một cung thủ, bọn họ bắn một mũi tên lửa chặn đường rút lui của đội Yến Thanh. Kết quả, đội của Yến Thanh mất hai đồng đội – đao khách số 1 và độc sư đều bị gϊếŧ.