Mỹ Nhân Câm

Chương 51

Ngu Thính: "Ừm, được ạ."

"Vậy quyết định ở đó nhé. Khoảng thời gian này cháu hãy bàn bạc nhiều hơn với Tiểu Linh về chuyện hôn lễ, xem nên.......”

"Không cần đâu ạ." Ngu Thính đột nhiên ngắt lời ông.

"Ông à, những chuyện này mọi người quyết định là được rồi, không cần phải hỏi cháu nữa."

Ngu lão gia cau mày, không hài lòng nói: "Dù sao cũng là hôn lễ của chính cháu, sao lại không để tâm chút nào vậy!"

Ngu Thính đè nén sự bực bội vô cớ dâng lên trong lòng, bình tĩnh nói: "Cháu thế nào cũng được. Hôn lễ rất quan trọng sao ạ?"

Ngu lão gia: "Còn ra thể thống gì nữa! Cháu còn nói quan hệ của cháu với con bé tốt lắm! Giờ lừa người ta không chớp mắt."

Ngu Thính cười khẩy: "Được ông chân truyền đấy ạ."

Không muốn dài dòng với cô, Ngu Trường Sơn chỉ cần hiệu quả: "Vậy quyết định như vậy đi, tháng sáu, ở hòn đảo phía đông!"

Không muốn nghe ông lải nhải, Ngu Thính cúp điện thoại, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Không lâu sau, chiếc điện thoại trong lòng bàn tay lại vang lên một tiếng thông báo.

Chị Linh: 【Thính Thính có thích người cá không?】

Người cá?

Ngu Thính không trả lời, tắt màn hình.

Rất kỳ lạ, rõ ràng trước tối hôm qua cô vẫn còn có hứng thú đặc biệt với Nhiễm Linh, Nhiễm Linh rất khác với những người mà Ngu Thính từng gặp, tính cách cô ấy rất kỳ lạ, vừa rụt rè lại vừa chủ động, cô ấy quá xinh đẹp lại quá dịu dàng... Nói thật, ở bên cạnh cô ấy rất thoải mái. Nhưng khi Ngu lão gia nói ra ngày cưới - ít nhất là vào lúc này, Ngu Thính không còn muốn tiếp xúc nhiều với Nhiễm Linh, thậm chí là trả lời tin nhắn, cũng không muốn lãng phí chút tinh lực này.

Ngu Thính quá quen thuộc với cảm giác chán ngán này, thực ra nó đã bắt đầu xuất hiện từ sau khi bữa tiệc tối qua kết thúc và Nhiễm Tuyết đột nhiên xông vào, mặc dù lúc đó Nhiễm Linh đã quan tâm đến cô rất nhiều...

Có lẽ là do biết rằng sau này sẽ phải gắn bó với Nhiễm Linh trong một khoảng thời gian dài, nên cô tự nhiên nảy sinh một chút kháng cự.

Có lẽ là vì tất cả mọi người xung quanh đều rơi vào trạng thái chuẩn bị căng thẳng, mà cô lại không thích cảm giác bị thúc ép, cho dù đây là lựa chọn của chính cô.

Có lẽ, cô vẫn chưa muốn nhanh chóng hoàn toàn gắn bó với Nhiễm Linh. Ít nhất là trước lễ cưới.

Tối qua nói với Nhiễm Linh muốn cùng cô ấy bàn bạc chuyện hôn lễ chẳng qua là trong bầu không khí tốt đẹp như vậy, cô hứng lên nên thuận miệng nói ra. Ngu Thính không có bất kỳ ý tưởng nào về hôn lễ, Ngu thị có rất nhiều nhân tài trong lĩnh vực này, việc tổ chức hôn lễ theo cách mà thế tục cho là hoàn mỹ không có chút khó khăn nào.

Cô không muốn quản, cũng không cần thiết phải quản. Thực ra điều này vốn không có ý nghĩa gì, chỉ là để cho những người quan tâm đến Ngu thị xem mà thôi. Cô không muốn vì những chuyện không quan trọng này mà hao tâm tổn trí.

Ngu Thính từ nhỏ đã không nghe lời, rất phản nghịch, là bẩm sinh.

Suy nghĩ một lúc, Ngu Thính gọi điện thoại cho Tề Mẫn.

"Đợi một chút, tôi nghe điện thoại đã..." Điện thoại vừa kết nối, giọng nói lả lơi của một người phụ nữ truyền vào tai Ngu Thính, Ngu Thính cau mày. Âm thanh đột ngột dừng lại sau khi bị Tề Mẫn ngăn cản, Tề Mẫn giống như đang nằm trên giường, uể oải nói: "Sao thế? Tìm tôi có việc gì à? Đúng là biết chọn thời điểm."

Ngu Thính ghét bỏ nói: "Không phải tối nay cậu đi nước ngoài à?"