Edit: Hải Yến
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Tần Cảnh khẽ siết lấy tay Quý Phong Thần, trấn an cậu bằng mắt. Quý Phong Thần gồng mình bước vào.
Thời gian khám và chẩn đoán dài dằng dặc, Tần Cảnh ở bên ngoài có hơi lo lắng, không biết tình hình ở trong phòng ra sao rồi.
Cũng không biết Quý Phong Thần ở bên trong đang như nào nữa…
Kết quả đợi mãi một lúc lâu thật lâu mới thấy Quý Phong Thần bước ra, dáng vẻ yếu ớt mệt mỏi khiến tim Tần Cảnh như muốn nhảy ra ngoài. Hắn vội vàng tiến lên ôm lấy Quý Phong Thần, sợ rằng giây tiếp theo Quý Phong Thần liền ngã xuống.
“Sao thế? Bác sĩ có nói gì không?” Tần Cảnh quan tâm hỏi, thời gian chờ đợi ở bên ngoài thực sự rất dày vò, mỗi phút mỗi giây hắn đều sốt ruột, lo lắng lỡ như Quý Phong Thần thực sự có bệnh gì thì chắc hắn cũng shock luôn.
Môi Quý Phong Thần trắng bệch run rẩy: “Chưa nói gì hết, ngày mai mới có kết quả. Chỉ là chân tôi có chút mềm thôi.”
Đầu óc choáng váng hỗn độn nửa ngày, Quý Phong Thần được Tần Cảnh đỡ lại ghế bên cạnh ngồi nghỉ một lát, uống mấy ngụm nước, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Đột nhiên nhớ lại lúc nãy Tần Cảnh vừa ôm mình, Quý Phong Thần căm thù liếc Tần Cảnh, giọng điệu cảnh cáo: “Tôi nói cho cậu biết, cậu đừng có mà định nhân lúc tôi yếu ớt mà sàm sỡ động chạm gì vô người tôi, đợi bố đây khỏe lại coi có đập vỡ cái đầu chó của cậu không.”
Bộ dáng hung dữ nhe nanh múa vuốt này, mới đích thực là Quý Phong Thần.
Tần Cảnh hiểu rằng Quý Phong Thần đã ổn hơn rồi. Khóe miệng hắn khẽ nhếch, cười nói: “Đi thôi, đến khoa Tâm lý nào.” Nói xong hắn đứng lên rồi đi trước, đợi cả buổi cũng không thấy người đi theo, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Quý Phong Thần đang giận dữ trợn mắt nhìn.
“Tần Cảnh, thằng tra nam này, bây giờ chân tôi vẫn còn đang nhũn ra đấy, cậu không thể chờ thêm một xíu rồi hẵng đi à!”
Quý Phong Thần tính tình kiêu căng, hung dữ, chạm một cái là bùng nổ, bình thường Tần Cảnh đều nhường nhịn Quý Phong Thần. Quý Phong Thần cũng là được chiều nên sinh hư, chỉ cần Tần Cảnh vô tình không để ý tới cậu là cũng đủ cho cậu bạn nhỏ này giãy đành đạch rồi.
Tần Cảnh thở dài, đối với Quý Phong Thần thì một chút cũng biện pháp đều không có. Miệng thì suốt ngày nói hắn là tra nam mà còn bắt hắn phải chờ nữa. Cũng không biết ai mới là người nói một đằng nghĩ một nẻo nữa.