Trúc Mã Tôi Nuôi Hắc Hóa Rồi

Chương 6

Edit: Hải Yến

Beta: Phượng Chiếu Ngọc

Quý Phong Thần trực tiếp bị Tần Cảnh xách tới nhà hàng gần bệnh viện ăn trưa, để tiện chờ các bác sĩ hết giờ nghỉ trưa thì vào bệnh viện kiểm tra liền.

Mọi chuyện diễn ra liền mạch lưu loát, Tần Cảnh còn cẩn thận đặt lịch ở khoa tâm lý và khoa thần kinh cho Quý Phong Thần. Sắp xếp hai cuộc kiểm tra cho Quý Phong Thần vào buổi chiều.

Quý Phong Thần nhìn thấy hai hạng mục đăng ký của mình thì tức tới mức lỗ mũi cũng muốn xì khói.

“Tần Cảnh, có phải cậu nghi ngờ đầu óc tôi hỏng rồi không?”

“Đúng vậy.” Tần Cảnh khẳng định một cách không do dự, hắn cảm thấy không phải đầu óc Quý Phong Thần chập cheng thì cũng chính là thần kinh có vấn đề. Cho nên phải đi tới bệnh viện kiểm tra toàn diện cho chắc cú.

Bệnh viện to lớn như vậy, hơn nữa lại đang là trong giờ hành chính nên người đến người đi càng tấp nập, cộng thêm mùi nước sát trùng thoang thoảng khiến Quý Phong Thần cảm thấy rất nhức đầu, vừa nghe Tần Cảnh đáp lại không chút do dự khiến cậu càng thêm tức giận, lập tức vung tay về phía má trái của tên đàn ông tồi tệ này.

Tần Cảnh né người, chộp lấy tay Quý Phong Thần, giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa nghiêm túc cảnh cáo: “Đây là bệnh viện, không phải chỗ cho cậu quậy đâu. Nếu cậu cảm thấy mình không có vấn đề gì thì cứ đi khám với tôi đi. Chừng nào có kết quả kiểm tra thì tôi mới tin là cậu không có bệnh.”

Hai học sinh cao ráo đứng giữa bệnh viện tương tác với nhau, bệnh nhân và bác sĩ đều đang nhìn chằm chằm, Quý Phong Thần dù sao cũng là người da mặt mỏng, lập tức ngoan ngoãn lại.

Mặt đỏ bừng gắt lên: “Đi thì đi, đến lúc đó kiểm tra xong không bị gì thì cậu phải bồi thường thiệt hại tinh thần cho tôi đó!”

“Muốn gì?” Tần Cảnh nhướng mày.

Quý Phong Thần trực tiếp hét giá: “Tôi muốn bữa sáng suốt một học kỳ.”

Tần Cảnh cốc nhẹ vào đầu Quý Phong Thần, cười mắng: “Láo nháo.” Hắn còn tưởng là cậu muốn đòi cái gì đắt đỏ lắm, ai dè lại là bao bữa sáng bình thường thôi, đừng nói một học kỳ, cả đời hắn cũng nuôi nổi.

Quý Phong Thần nổi khùng bên canh cuối cùng cũng chịu an tĩnh lại, ngoan ngoãn theo sau Tần Cảnh đi làm kiểm tra.

Đầu tiên là khám não bộ, Tần Cảnh ngồi chờ ở bên ngoài. Hắn cảm nhận được rất rõ lúc Quý Phong Thần bước vào phòng, sắc mặt tái nhợt, bàn tay nắm chặt lại, khớp xương phiếm hồng, chắc hẳn cậu ấy sợ hãi lắm.