Trúc Mã Tôi Nuôi Hắc Hóa Rồi

Chương 3

Edit: Sunnie + Hải Yến

Beta: Phượng Chiếu Ngọc

“Quý Phong Thần, tôi nói không thích cậu lúc nào? Trong trí nhớ của tôi, tôi chưa từng nói thế nhé.” Tần Cảnh nhẫn nại, khẽ nheo mắt nhìn vào cậu bạn nhỏ đáng yêu trước mặt. Hắn đã dành nhiều thời gian để chờ đợi một ngày nào đó để tỏ tình, sao mà gọi là không thích được chứ?Ai ngờ, Quý Phong Thần đột nhiên giẫm lên chân hắn một cái. Cậu trừng mắt nhìn Tần Cảnh, tức giận nói: “Mười năm sau cậu nói vậy! Cậu là kẻ lừa đảo, đồ tra nam! Tôi sẽ không bao giờ tin cậu nữa!”

“Aisss, đau quá ——” Tần Cảnh bị giẫm đau đến mức phải khom lưng. Nhìn lên thì thấy Quý Phong Thần đã nhanh chóng chạy mất hút.

Một lúc lâu sau, Tần Cảnh khập khiễng quay lại lớp học. Lý Thư Nhiên nhìn thấy bộ dạng của hắn, lo lắng hỏi: “Sao thế? Vừa rồi không phải còn ổn à?”

“Không có gì, chỉ là ra ngoài bị vấp ngã tí thôi.”

“Lớn đầu rồi mà ra cửa còn té ngã, giỡn mặt hả.” Lý Thư Nhiên nói.

Tần Cảnh cười ha ha che giấu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Quý Phong Thần, nhất thời không thể rời đi. Hắn vẫn đang suy nghĩ về những lời mà Quý Phong Thần nói sáng nay, cái gì mà mười năm sau, cái gì mà kẻ lừa đảo tên tra nam, đây là nói hắn à?

Hắn cảm thấy giữa hai người nhất định đã có sự hiểu lầm nào đó rồi.

Khi giờ nghỉ trưa đến, Quý Phong Thần về nhà ăn cơm như thường lệ. Bình thường đều là Tần Cảnh và Quý Phong Thần cùng nhau về nhà. Nhưng hôm nay, cậu lại không chờ Tần Cảnh như mọi khi, mà chỉ lo nhanh chóng về nhà một mình. Hơn nữa cộng với sự việc sáng nay, làm cho trong lòng Tần Cảnh nghẹn một cỗ lửa giận.

***

Quý Phong Thần căn bản không biết rằng Tần Cảnh đang lặng lẽ theo dõi phía sau mình. Cậu chỉ đơn giản nghĩ rằng mình đã cắt đuôi được Tần Cảnh rồi.

Cậu là người xuyên không đến từ mười năm sau, mười năm sau, sau khi cậu và Tần Cảnh ở bên nhau, cậu đã phát hiện ra rằng, Tần Cảnh căn bản không hề yêu mình, ngược lại cậu đã bị chậm trễ nhiều năm như vậy — bởi một người đã phản bội, lừa dối và bỏ mặc cậu nhiều lần.

Vì vậy, bây giờ có cơ hội quay về mười năm trước, Quý Phong Thần quyết tâm phải cắt đứt hoàn toàn hết thảy mối liên hệ với Tần Cảnh.

Không thể cho Tần Cảnh cơ hội, cũng không cho chính mình cơ hội nữa.

Đột nhiên, Quý Phong Thần cảm nhận được cơ thể mình bị giữ chặt, không thể cử động. Trước mắt một mảnh tối đen, giãy giụa bị người ta túm đi, Quý Phong Thần hoảng loạn kêu: “Ai! Là ai trói tôi!”