Edit: Sunnie + Hải Yến
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Từ trước tới nay hắn chưa từng nói ra, là do ngày thường hắn biểu hiện quá mức rõ ràng sao, dẫn đến việc bị Quý Phong Thần nhận ra…
Tần Cảnh gục mặt xuống bàn học, xung quanh toàn là mùi mực bút hòa quyện trong không khí. Trong lòng hắn rối như tơ vò, không biết phải làm gì lúc này.
Buổi học kết thúc, Tần Cảnh quyết định phải nói rõ với Quý Phong Thần. Ít nhất, dù không thể trở thành người yêu, mối quan hệ bạn bè của hai người cũng không nên bị ảnh hưởng. Nhưng hắn thật sự cam lòng chỉ làm bạn với Quý Phong Thần thôi sao?
Chỉ còn một tháng nữa là tốt nghiệp rồi, Tần Cảnh đã có kế hoạch sẽ thổ lộ với Quý Phong Thần sau khi kết thúc kỳ thi đại học. Nhưng sáng nay, chuyện bất ngờ kia đã làm mọi dự định của hắn tan vỡ. Vì vậy, hắn quyết định trước tiên phải tìm hiểu rõ ràng, ít nhất sẽ không khiến Quý Phong Thần đề phòng hay khó chịu trong thời gian chuẩn bị thi cử.
15 phút cuối tiết, Tần Cảnh kéo Quý Phong Thần từ chỗ ngồi đứng dậy. Quý Phong Thần bị kéo đi như một chú gà con, bị Tần Cảnh nắm lấy cổ áo trong của bộ đồng phục. Hai người bước vào một góc nhỏ ở hành lang, nơi mà hầu như không có ai đến.
Tại đây, Tần Cảnh cảm thấy an tâm hơn, hắn quyết tâm phải hỏi cho rõ ràng.
Quý Phong Thần tức giận nhìn Tần Cảnh: “Cậu kéo tôi đến đây làm gì?” Cậu hất tay Tần Cảnh ra, vẻ mặt không hài lòng, cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tần Cảnh đá nhẹ vào vách tường, khiến Quý Phong Thần bị kẹp giữa chân mình và tường: “Mấy lời cậu nói sáng nay rốt cuộc có ý gì hả? Cậu nói cho rõ ràng đi! Nếu không, hôm nay chúng ta không ai được quay lại lớp cả.”
“Là sao? Tần Cảnh, chúng ta chia tay rồi. Nếu không thích tôi thì đừng có lảng vảng trước mặt tôi, nhìn chướng hết cả mắt.” Quý Phong Thần nói xong định rời đi nhưng lần này Tần Cảnh giữ chặt cổ áo cậu, kéo cậu quay lại.
Hai lần rồi đấy, Quý Phong Thần càng thêm tức giận: “Tần Cảnh! Mẹ nó rốt cuộc cậu muốn làm gì! Cậu mà không bỏ ra thì đừng trách tôi điên máu lên.”
Trên mặt Tần Cảnh hơi ửng đỏ, nhìn Quý Phong Thần đang giận dữ, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu. Trong đầu hắn văng vẳng nửa câu sau của Quý Phong Thần: “Không thích tôi thì đừng lảng vảng trước mặt tôi.”
Vậy hắn có thể lý giải câu nói này có nghĩa là…
Hắn thích cậu thì có thể lảng vảng được à?