Chương 29
Nam bớp nhẹ nhàng: Nếu ông Thắng đột nhiên chết thì... lấy ai ra để kết án đây.-----
Lúc đó, có đánh chết tôi cũng không bao giờ tin những gì Nam bớp nói. Và tất nhiên tôi cũng sẽ không làm con rối cho Nam Bớp giật dây điều khiển.
Rõ ràng Nam Bớp quá cáo già, Lão mượn tay Tuấn Trọc để ốp chú Thắng, mượn tay Đ.A để diệt Tuấn Trọc, xong lại mượn tay Lâm Hề để đưa Đ.A vào tù. Giờ lão lại định mượn tay tôi để kết liễu chú Thắng. Đùa à... Tôi đâu có ngu.
Không ngu, nhưng nghĩ đến âm mưu thủ đoạn của Nam Bớp tôi cũng rợn tóc gáy. Đến chú Thắng cũng bị lão ấy qua mặt thì cái thứ tôi tuổi gì mà đấu lại lão ấy. Giờ chỉ có cách kéo dài thời gian đặng mà tìm cứu viện thôi.
Nghĩ vậy, tôi giả ngây giả ngô trả lời Nam Bớp: Nhưng làm sao mà chú Thắng tự nhiên chết được.
Nam Bớp nhìn tôi cười khẩy: Thôi mày không phải diễn, chú biết mày hiểu ý chú nói. Chú cũng biết mày đang nghi ngờ chú. Cũng phải thôi, trong vụ này mày có quyền nghi chú.
Lão liếc mắt nhìn tôi đoạn nói tiếp: Chú cũng không bắt mày phải quyết định ngay. Mày cứ về suy nghĩ kỹ rồi trả lời chú sau. Nhưng chú nhắc lại: Ông Thắng kiểu gì cũng chết. Hãy để ông ấy chết có ích một chút.
-----
Nam bớp cho tôi 1 tuần để "suy nghĩ kỹ".
Vậy là tôi có 1 tuần để thoát khỏi cái bẫy Nam bớp đang giăng sẵn. Việc đó không hề đơn giản. Chú Thắng, Tuấn Trọc, Đ.A đều lần lượt bị Nam Bớp tiêu diệt, tôi biết tôi chưa đủ sức để đấu lại hắn.
Cần có thêm một cái đầu nữa tham gia vào cuộc đấu trí này. Giá mà có Thư ở đấy...
Thứ không có ở đây, nhưng chả phải Thư từng đánh giá rất cao Kim Thanh đấy thôi. Mà Kim Thanh thì "dường như đang ở phe mình". Để đối đầu với Nam Bớp, tôi cần phải gặp Kim Thanh.
-----
Kim Thanh tiếp tôi với thái độ thờ ờ, lãnh cảm. Mặc dù đã chuẩn bị trước nhưng thái độ của em ấy khiến tôi có cảm giác đang đâm đầu vào đá. Tôi đã từng nghĩ lấy việc đang bị truy nã ra để ép em ấy hợp tác. Nhưng đó không phải phương án khả thi. Ta có thể ép một người dùng sức chứ không thể ép 1 người dùng trí tuệ.
Muốn Kim Thanh dốc sức giúp thì chỉ có 2 cách: 1 là tình cảm, 2 là lợi ích.
Tình cảm thì tôi không chắc quan hệ giữa em ấy với Đ.A có đến mức bất chấp tất cả và hi sinh vì nhau hay không. Chắc là không. Vì thời gian 2 đứa tiếp xúc với nhau chưa đủ dài. Mà thái độ của em ấy trong lần gặp tôi trước đây cũng có vẻ chả mặn mà gì với Đ.A.
Vậy chỉ còn mỗi lợi ích để lôi kéo sự giúp đỡ của em ấy thôi. Tôi có lợi ích gì mà Kim Thanh cần???
-----
"Tôi cần sự giúp đỡ của cậu" với K.T cần phải đi thẳng vào vấn đề.
K.T thờ ơ: Tôi sẽ được gì?
Tôi: Minh oan trong vụ "cướp tài sản" của thằng Dũng.
K.T chớp mắt, có vẻ động lòng: Với sức cậu mà đòi làm được sao?
Tôi nói úp mở: Chắc Cậu cũng đã biết việc bọn tôi làm với Dũng. Vấn đề chỉ là bọn tôi muốn hay không thôi.
K.T: Việc đó là do cái Thư đứng đằng sau giật dây. Giờ cái Thư đâu còn ở Việt Nam nữa. Nếu nó còn đây thì chắc cậu cũng chả cần tìm đến tôi làm gì.
Tôi: Ừm. Đúng là thời gian này Thư đang phải đi công tác. Nhưng độ chừng 1-2 tháng nữa sẽ về. Thư không giúp được tôi trong thời gian này nhưng tôi chắc chắn khi Thư về, bọn tôi sẽ có cách minh oan cho cậu.
K.T trầm ngâm. Như vậy là nó không biết Thư bỏ đi do mâu thuẫn với tôi. Chắc nó nghĩ Thư đi công tác thật.
Tôi bồi thêm: Vấn đề là thời gian này tôi cần sự giúp đỡ của cậu. Còn vụ việc của cậu bọn tôi đã nắm rõ toàn bộ sự thực. Chị gái của Thư làm trên VKS tối cao. Tôi cam kết sẽ minh oan được cho cậu.
Thấy K.T vẫn im lặng. Tôi tiếp: Hơn nữa, tôi biết, ít nhiều cậu cũng có tình cảm với Đ.A. Nếu giúp được Đ.A mà không ảnh hưởng gì đến cậu. Tại sao không thử? Đ.A mà nó thoát ra được vụ này thì chắc chắn nó cũng sẽ tìm mọi cách để trả ơn cậu. Chắc cậu cũng biết tính Đ.A.
K.T gật đầu xác nhận. Tôi biết vậy là mình đã thành công.
-----
"Cậu nghĩ Nam bớp là chủ mưu đứng sau toàn bộ vụ này".K.T bắt đầu bước chân vào vụ án bằng một câu hỏi đúng trọng tâm.
Tôi: Cậu cũng đã thống nhất. Ai là người có lợi ích cuối cùng, kẻ đó là thủ phạm. Rõ ràng nếu chú Thắng, Tuấn trọc, Đ.A đều nằm hết thì Nam bớp sẽ tiếp quản toàn bộ quyền lực trong tổ chức. Động cơ của hắn quá rõ ràng.
K.T nói ngắn gọn: Không phải. Giả sử ông Thắng bị thủ tiêu theo cách giang hồ bình thường thì Nam bớp mới được lợi. Đây là ông Thắng bị công an bắt. Nam Bớp thừa hiểu việc ông Thắng bị cớm tóm thì chính Nam bớp - cánh tay mặt của ông Thắng cũng không thể thoát tội được. Làm gì có chuyện cớm nó chỉ xịt ông Thắng xong để thả cho Nam Bớp tiếp quản băng nhóm.
Tôi phản biện: Có thể Nam bớp đã tính đến nước ép chú Thắng tự sát trong tù trước khi khai ra những mối quan hệ khác trong tổ chức.
K.T cười: Ngay cả một người lạc quan nhất cũng không thể tin tưởng vào việc Đ.A sẽ gϊếŧ được Tuấn trọc và bị bắt trước khi ông Thắng khai ra tên Nam bớp cho cơ quan điều tra. Dù có tin tưởng đi nữa thì đó vẫn là một phương án quá phiêu lưu. Nam bớp chả tội gì phải làm thế. Hơn nữa, cậu nên nhớ, đây là vụ án do công an cấp bộ làm. Nam bớp mà có mối quan hệ cao thế thì đã chả phải núp bóng ông Thắng trong bằng đấy năm.
Nghe K.T phân tích, mặc dù không chỉ được ra, nhưng tôi thấy có gì đó không hợp lý. Cách lập luận của K.T không rõ ràng và bao quát như Thư. Nó cứ khiến tôi lấn cấn. Tôi hỏi lại: Nếu Nam bớp vô can thì ai mới là thủ phạm.
K.T: Tôi không nói Nam bớp vô can. Chắc chắn lão ấy cũng có tham gia vào vụ án này. Có điều lão ấy chưa đủ tầm để đứng ra đạo diễn toàn bộ thôi. Còn có người đứng đằng sau giật dây Nam Bớp.
Tôi: Ý cậu nói là Mr X.
K.T: Có thể Mr X, cũng có thể là người khác. Hiện giờ mình chưa biết được. Tôi chỉ kết luận như vậy để mình đừng quá tập trung vào một mình Nam bớp thôi.
Tôi: Cái đó tôi nghĩ cũng không nên vội kết luận. Quan trọng bây giờ mình phải làm gì thôi.
K.T: Đ.A có nói, trước khi chết, Tuấn trọc có nói câu: "Nghe này, tao buộc phải làm thế. Mày hiểu không. Bố mày thất thế rồi. Mà con tao thì....". Như vậy là con của Tuấn trọc có thể là nguyên nhân khiến Tuấn trọc phản. Vậy giờ gặp con lão ấy, mình có thể có manh mối tìm ra kẻ chủ mưu đứng sau vụ này.