Sau Khi Người Qua Đường Giáp Nhặt Được Nữ Phụ (Xuyên Nhanh)

Chương 14

Hội chị em bị Mạnh Xu Nghiên bỏ lại õng à õng ẹo đi tới, khi trông thấy hai chàng trai trong góc đều không khỏi trầm trồ.

Lại thấy Mạnh Xu Nghiên ngồi giữa hai người, trông có vẻ rất thân quen, một cô bạn không nhịn được mà lên tiếng: “Nghiên Nghiên, không định giới thiệu với bọn tớ sao?”

Mấy cô gái nhỏ ước chừng đều chưa thành niên, nhưng ngoại trừ Mạnh Xu Nghiên, bọn họ đều ăn mặc rất mát mẻ, thậm chí còn có chút gợi cảm không phù hợp với lứa tuổi.

Tề Quân hứng thú liếc nhìn Kỷ Dạng một cái, rồi quay sang nhìn cô gái đang tò mò về mình, tự giới thiệu: “Xin chào, tôi tên là Tề Quân, là bạn của Kỷ Dạng.”

“Xin chào, tôi là Mạnh Xu Nghiên, là bạn học của Kỷ Dạng.” Mạnh Xu Nghiên vươn tay ra, có chút ngại ngùng.

Kỷ Dạng nâng ly rượu lên che đi biểu cảm, hàng mi anh khẽ nhướng, liếc qua người nào đó đột nhiên trở nên thục nữ, trong lòng thầm cười nhạt.

“Nghiên Nghiên...” Hội chị em dường như có chút bất mãn.

Mạnh Xu Nghiên âm thầm trợn trắng mắt trong lòng, kiếp trước khi gia đình cô bị phá sản, đám người này chạy còn nhanh hơn ai hết, sợ dính líu đến cô sẽ bị cô liên lụy, ngay cả mấy trăm tệ cũng không chịu cho cô mượn.

Chỉ khi cô có tiền, bọn họ mới gọi cô một cách ngọt ngào và thân thiết như vậy.

Đời này, cô vốn chẳng có ý định để ý đến mấy người họ nữa, nhưng hôm nay sau khi tan học lại bị bọn họ chặn ở cổng trường, còn bị trách móc một trận, người nào người nấy đều lòng đầy căm phẫn, nói cô vì Tư Diệp mà thấy sắc quên bạn.

Thôi được rồi, nể tình nghĩa trước kia, cô lại làm kẻ ngốc cho bọn họ ‘bào’ thêm lần nữa, mời bọn họ đi ăn chơi một bữa vậy.

Không ngờ, lại tình cờ gặp Kỷ Dạng ở đây.

Nhìn ra được sự thèm muốn của bọn họ đối với Kỷ Dạng và bạn của anh, Mạnh Xu Nghiên thầm khinh bỉ trong lòng, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên giới thiệu: “Đây là Kỷ Dạng, đây là bạn cậu ấy, Tề Quân.”

“Còn họ là bạn học cũ của tôi.”

Sau đó, bầu không khí rơi vào im lặng.

Tề Quân nhịn cười, cảm thấy cô gái này có chút thú vị.

Kỷ Dạng cũng khẽ nhếch môi, cụp mắt lắc lư ly rượu, không có ý định phản ứng với mấy nữ sinh kia.

“Hi hi, chào các cậu, bọn tớ ngồi đây có tiện không?” Một nữ sinh tiến lên phía trước vài bước, tới gần Kỷ Dạng, người đang mặc đồng phục học sinh và nhìn qua có vẻ khá dễ gần.

“Không tiện, không tiện đâu, các cậu ngồi ở bên kia đi, ăn uống gì cứ tính cho tôi.” Chẳng đợi Kỷ Dạng lên tiếng từ chối, Mạnh Xu Nghiên đã nhanh chóng đứng dậy, đẩy mấy cô gái ra khỏi góc, thái độ hiện rõ sự ghét bỏ, không một chút che giấu.

“Ha ha.” Lần này, Tề Quân không nhịn nổi nữa, bật cười thành tiếng.

Mạnh Xu Nghiên tiễn người đi xong, lại quay lại ngồi xuống chỗ ở phía bên kia của Tề Quân, cô đưa tay khẽ vén lọn tóc bên tai, nói bằng giọng nhỏ nhẹ: “Nhiều người có hơi ồn, Kỷ Dạng thích yên tĩnh.”

Tề Quân quay sang Kỷ Dạng làm mặt quỷ, “Thì ra mày thích yên tĩnh nha!”

Kỷ Dạng liếc xéo qua, thấy người nào đó đang không ngừng nháy mắt với mình.

Anh thu tầm mắt về, lại uống thêm một ngụm rượu, nhàn nhạt mà “ừm” một tiếng.

Chẳng mấy chốc, hai người kia đã bắt đầu trò chuyện rôm rả, như thể chẳng có ai xung quanh.

Những tiếng cười e thẹn và ngượng ngùng thỉnh thoảng lại truyền đến, Kỷ Dạng không hiểu tại sao, cảm thấy có chút chói tai.

Trong quán bar, người dần dần đông hơn, may mà không gian chủ đạo ở nơi này vẫn là sự yên tĩnh, nên cũng không quá ồn ào. Đây là lần đầu tiên Tề Quân nói chuyện say sưa với một nữ sinh đến vậy, tuy rằng nội dung cuộc trò chuyện có chút linh tinh lộn xộn, nhưng nhờ vào sự khéo léo tung hứng của cô gái, mà luôn có đề tài mới khơi dậy sự hứng thú của cậu ta.

Chà, không biết Kỷ Dạng quen được cô nàng bảo bối này ở đâu, thật sự rất thú vị.

Khi dừng lại để uống ngụm nước, Tề Quân mới nhận ra thằng bạn thân của mình không biết từ lúc nào đã châm điếu thuốc, tay chống đầu, mắt khép hờ. Nếu không phải vì ánh lửa đỏ rực giữa các ngón tay và làn khói lượn lờ quanh thân, cậu ta đã tưởng người này ngủ rồi.

Không khí ở góc phòng lưu thông không tốt, khói thuốc lơ lửng mãi chưa tan, chẳng mấy chốc đã bay đến trước mặt Mạnh Xu Nghiên.