Chương 1: Osin nhà họ Đỗ
Hạ Linh năm được sáu tuổi được gia đình họ Đỗ nổi tiếng trong giới kinh doanh nhận về nuôi, cánh nhà báo hết sức tốn giấy mực để ca ngợi hành động này. Nhưng sự thật ở đây không ai biết được rằng nhà Hà Linh bị mắc nợ công ty của ông Đỗ Lâm, cho nên cô được bắt về nhà xem như chuộc nợBa Hà Linh đau buồn vì công ty bị phá sản và con gái bị bắt về chuộc nợ, cho nên đã sang thế giới bên kia bỏ lại nó. Mẹ Hà Linh thì bỏ xứ đi biệt tích không thấy tin tức
Lại nói đến khi Hà Linh bước chân vào nhà họ Đỗ chỉ là một cô bé ngây thơ, ngày xưa được va mẹ cưng chiều hết mực. Vậy mà khi vào ngôi biệt thự này nó được dạy cách trở thành một “osin”
Mang tiếng là con nuôi nhưng người nhà họ Đỗ không xem nó ra gì. Từ ông bà Đỗ cho đến cô con gái, chỉ đối đãi nó giống như osin. Chẳng lẽ những ngày tháng sao này nó sẽ sống trong căn biệt thự này mãi sao?
***
Khi nó lên tám, nó đã thích nghi được với cuộc sống hiện tại. Hai năm nay Linh học được cách trở thành một osin ngoan hầu hạ cô chủ. Nó cũng được đi học như mọi người, vì bên ngoài danh nghĩa nó chính là con nuôi ông bà chủ
Ở được hai năm trong nhà này, nó hầu hạ cô chủ nó. Nhưng cô chủ nó quả thật ương bướng, được ông bà chủ cưng chiều nên lúc nào cũng không coi ai ra gì
- Linh mày vẽ cho tao bài mỹ thuật hôm nay, rồi làm bài tập toán luôn để mai tao nộp cho cô!
- Nhưng còn bài tập của em thì sao? Không được đâu cô, cô tự làm đi- nó khúm núm đan hai bàn tay lại
- Dám cãi tao à? Mày nên nhớ tao là chủ của mày, tao bảo gì mày phải làm đó- cô xô ngã nó xuống đất
Nó bị cô xô đến trật cả khớp, nhưng chả khóc lên một tiếng. Cô chủ nó mỗi khi buồn bực đều đem nó ra trút giận, lâu dần nó cũng “chay“.
- Đem bài tập về làm ngây cho tao!- cô quăng hai cuốn tập xuống đất
Nó ấm ức nhặt hai quyển tập lên đi xuống nhà. Giờ đã là 9h tối rồi, bài tập nó vẫn chưa hoàn thành vậy mà phải làm thên phần cô nữa. Nó cũng không phải thuộc dạng thông minh, tính toán chậm chạp. Vậy là đêm nay nó phải thức khuya làm bài rồi
Buổi sáng nó phải đi học cùng cô chủ. Chiều về phải giúp các dì lau dọn, đến tận tối khuya nó mới có thời gian làm bài tập. Còn cô, được gia sư về dạy riêng suốt ngày đi chơi với các bạn. Vậy mà cứ bắt nó làm bài tập dùm suốt
*Sáng hôm sau:
Mặt trời chưa mọc 5h nó đã bị gọi dậy. Đêm qua nó thức đến 12h để làm xong bài tập, sáng nay lại bị gọi dậy sớm nó thực sự mệt mỏi. Tự làm vệ sinh xong nó cùng các dì xuống bếp làm buổi sáng cho nhà ông chủ
6h nó lên gọi cô dậy, cô chủ dù gì thức dậy cũng không khó chịu. Gọi một tiếng liền dậy. Đợi cô chủ làm vệ sinh xong nó mới cùng cô xuống nhà
- Con gái yêu của mẹ dậy rồi à? Đến đây ngồi đi con
Mẹ cô triều mến chỉ chỗ bên cạnh
- Con gái ngồi xuống dùng bữa đi
Ba cô cũng dịu dàng không kém. Cô thì nũng nịu khó chịu đi về phía họ. Nhìn về phía bàn ăn một tô phở đầy thịt trước mặt cô cau có
- Con không muốn ăn phở!
- Tú Chi ngoan, ăn đi con
Mẹ cô cầm muỗng lên múc miếng thịt bò đưa lên miệng cô. Lập tức cô vung tay làm đổ tô phở
- Linh, mau đến dọn dẹp! Rồi xuống kêu nhà bếp làm món khác cho cô chủ
Lạ thật! Cô chủ làm đổ thức ăn vậy mà ông bà chủ chẳng la mắng cô, ngược lại còn xoay sang quát nạt nó.
Nó đi lấy cây lao nhà dọn dẹp xong xuống nhà bếp đem lên một dĩa bò lúc lắc. Lúc đó cô chủ mới chịu ăn, nó mới được xuống bếp ăn sáng. Buổi sáng của nó ngày nào cũng chỉ có bát mì tôm, nhiều lúc được các chú đầu bếp dấu ông bà chủ ít thịt bỏ vào mì cho nó ăn.
Ăn xong cô ra xe, còn nó phải chạy lên phòng soạn cặp cho cô rồi mới xuống