Editor: Mei
Cả buổi chiều, Quý Văn ngồi sau bàn làm việc, cả người mềm nhũn vô lực.
Giữa trưa vừa mới cao trào một hồi, tuy rằng người đàn ông kia sức chiến đấu kéo dài, nhưng so với trước kia một ngày vài lần, cũng không có mệt như bây giờ. Xem ra là nhiều năm thiếu thốn loại vận động kịch liệt này, sức chiến đấu của thân thể cũng giảm xuống.
Bị thao một lần, tinh thần hoảng hốt. Quan trọng chính là, dưới váy ngắn màu đen là chân trần (không tất). Điều hòa trong văn phòng để nhiệt độ hơi thấp, lạnh căm căm, không thích ứng được.
Hơn nữa, cánh hoa ở cửa tiểu huyệt đến giờ vẫn còn hơi hơi mở ra, cửa huyệt không ngừng chảy ra chất lỏng của hai người.
May mắn sau khi cô trở về vẫn luôn dùng thuốc tránh thai dài hạn, hôm nay cũng là kỳ an toàn, cho nên càng không cần lo lắng vấn đề mang thai.
Quý Văn nhìn quanh cửa văn phòng, hết thảy an tĩnh không có dị thường. Vì thế kẹp chặt hai chân, run run đi đến buồng vệ sinh.
Tuy nói là toilet công cộng, nhưng tầng 29 chỉ có cô cùng Phó Thần An làm việc, hơn nữa trong phòng nghỉ của anh có đầy đủ phòng tắm và toilet riêng, cho nên căn bản sẽ không có ai đến.
Quý Văn trốn vào buồng vệ sinh, khóa kỹ cửa, cởi xuống váy ngắn. Ngón tay thon dài thong thả tiến vào tiểu huyệt, " Ngô...... " Nhớ việc mới vừa bị côn ŧᏂịŧ đàn ông thô to đâm thọc qua, hiện tại huyệt đạo lại trở nên khẩn trí cực kỳ.
Ngón tay mảnh khảnh không ngừng hướng bên trong moi móc, ý đồ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa bắn vào moi ra. Cô không muốn lát nữa, khi đang đi đường, một cỗ chất lỏng đặc sệt từ háng chảy xuôi xuống.
Đảo lộng một hồi, dùng khăn giấy cẩn thận chà lau tiểu huyệt. Ngón tay không cẩn thận đυ.ng tới hạt trân châu sưng đỏ:
"Ưmm....." Thân thể quá nhạy cảm. Nhẹ nhàng chạm vào, hạ thể lại chảy ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠.
Cắn môi, ngón tay không khống chế được, hướng bên trong lấp đầy, chậm rãi thọc vào rút ra. Tự an ủi qua vô số lần, cô có thể tự tìm được điểm G chính mình, biết lấy phương thức như thế nào có thể cho mình đạt được kɧoáı ©ảʍ.
Tiểu huyệt mới vừa tiếp nhận qua côn ŧᏂịŧ thô to côn thao lộng, lúc này một ngón tay tinh tế liền không thỏa mãn được, vách trong hư không. Quý Văn thật cẩn thận nhét vào một ngón tay nữa, ngửa đầu, động tác ngón tay không ngừng đảo lộng nhanh hơn.
Cái miệng nhỏ nhè nhẹ cắn môi, không dám phát ra tiếng rêи ɾỉ. Lần đầu tiên ở bên ngoài như vậy, Quý Văn lo lắng, tai vẫn để ý nghe ddộng tĩnh ngoài cửa. Hạ thể truyền đến kɧoáı ©ảʍ càng lúc càng mạnh, đầu óc bắt đầu ức chế không được run rẩy.
Ngón tay tìm được chỗ nhô lên, dùng sức ấn trụ, nhanh chóng xoay quanh. "Ngô ân....." Cả người run rẩy, hai chân run run, duỗi tay bám lấy vách tường. Ngón tay không ngừng trong tiểu huyệt, cảm thụ được thịt hoàn giảo động khẩn trương bám mυ'ŧ lấy ngón tay.
Sau cao triều, Quý Văn lấy ra khăn giấy lung tung lau hạ thể cùng hai ngón tay dính đầy chất lỏng. Đỏ mặt xấu hổ, đem khăn giấy ném vào sọt, sửa sang lại trang phục, ra ngoài.
Mới vừa đi vài bước, liền nhìn thấy thân ảnh cao lớn đứng trước bàn làm việc của cô. Ngạch... Như thế nào anh lại ở kia?
Quý Văn thả lỏng thân thể, ưỡn ngực dẫm giày cao gót, đi đến chỗ ngồi. "Xin hỏi tổng giám đốc có việc sao?"
Phó Thần An nghe thấy tiếng nghiêng đầu nhìn người phụ nữ đang đỏ mặt, trong không khí, tựa hồ phiêu tán hơi thở da^ʍ mĩ. Ánh mắt nóng rực rời xuống phía dưới, nhìn xuống bụng cô.
Quý Văn bị anh nhìn đến có điểm ngượng ngùng, giả vờ ho khan. "Tổng giám đốc ~"
"Ngày mai theo tôi đến thành phố B công tác một chuyến!" sau đó dục muốn xoay người rời đi.
"Tổng giám đốc, hành trình là thứ sáu đi thành phố B a?" Quý Văn nhíu mày sốt ruột nói, hơn nữa..... Trên hành trình cũng không nói muốn mang thư kí a.....
"Nghe cô hay nghe tôi?" Âm lượng đê-xi-ben chợt đề cao, hơn nữa mang theo quyền uy cường ngạnh.
Quý Văn bị ánh mắt sắc bén đảo qua, tức khắc không dám lên tiếng. Ngô ~ hắn là ông chủ lớn, cô là thư ký nhỏ, đương nhiên là nghe hắn!
Nhìn thân ảnh cao dài biến mất ở cửa thang máy, Quý Văn như bóng cao su nhụt chí, nằm liệt trên ghế.
【 Ting! 】! Trên màn hình di động bắn ra mấy cái tin nhắn.
【 Tần Tĩnh: Đêm nay các người có rảnh tụ tập? 】
【 Giai Giai Giai: Hì hì, có nha, vừa vặn nữ ma đầu đi ra ngoài, đêm nay có thể "hoa về chốn cũ". 】
Quý Văn mở màn hình, ngón tay mảnh khảnh nhanh chóng gõ:
【 Văn Tử: Ta đều OK. 】
【 Tần Tĩnh: @ Tiểu Vũ Vũ ngươi đâu? Lần này lại phóng bồ câu cho bọn ta, liền đem ngươi đá ra khỏi nhóm! 】
【 Tiểu Vũ Vũ: Hì hì, thục nữ đấy sao ~ đêm nay không thành vấn đề, ở đâu đấy a? 】
【 Tần Tĩnh: Vẫn là chỗ cũ đi, tám giờ, đến trễ phụ trách hóa đơn nha ~】
Quý Văn thu thập tài liệu trên bàn, nhìn hành trình của anh,16: 00-18: 00, cùng lão tổng Đức Vũ gặp mặt, buổi tối còn an bài cùng nhau ăn cơm. Cho nên hẳn là cũng sẽ không trở lại, cô có thể kịp về nhà chuẩn bị rồi qua bên kia a.
------------------------------------------------
Rống rống rống ~ ngón tay động lên, cất chứa điểm lên, trân châu đưa lên, bằng không gõ chữ cũng chưa động lực lạp ~
Tiếp động lực gõ chữ nàoooo, bình chọn, cmt đi các nàng :333
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~