Gặp Lại Tính Phúc

Chương 19: Bắn ra ℕướƈ Ŧıểυ ở phòng nghỉ

Editor: Mei

"Dâʍ đãиɠ như vậy còn khẩn trương?" Phó Thần An mới vừa với vào một ngón tay, đã bị huyệt thịt nhanh chóng hút vào nhưng vẫn khó đâm vào trong, rõ ràng mấy ngày hôm trước vừa mới thao qua rất nhiều lần.

"Cô không phải rất thích sao?"

Quý Văn cố nén kɧoáı ©ảʍ ngón ta người đàn ông đang bị tầng tầng mị thịt mυ'ŧ lấy mang lại, môi đỏ khẽ nhếch.

Tiểu huyệt cô từ trước tới nay đều rất khít chặt, cho dù là ba năm trước đây cơ hồ mỗi ngày đều ít nhất làm một lần, cũng vẫn là se khít như lúc ban đầu. Huống chi mấy năm nay không được đâm qua, dù là một ngón tay thọc vào rút ra đều phải cố hết sức.

Phó Thần An nhấp khẩn cánh môi, ngón tay nhanh chóng qua lại đảo lộng, rút ra ngón tay dính da^ʍ thủ dầm dề "Ăn vào đi!"

"A ~"

Vươn đầu lưỡi, tình sắc mυ'ŧ vào, liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ hạ thể chính mình. Cố ý hút tấm tắc rung động,

"Ân..... Ăn ngon! Người ta cũng muốn ăn...."

"Tự mình đến ~" Phó Thần An như quân vương cao cao tại thượng hạ lệnh. Vốn là ánh mắt lạnh băng sớm đã lây dính nồng liệt tìиɧ ɖu͙©, giọng nói trầm thấp cũng trở nên khàn khàn gợi cảm cực kỳ.

"Tuân mệnh!" Quý Văn mị hoặc, uốn éo thân mình, cúi người ghé vào giữa hai chân anh.

Tay nhỏ nhẹ nhàng nắn bóp côn ŧᏂịŧ lớn đã sớm cứng lên sưng trướng, một cái tay khác xoa hai viên tinh hoàn dần dần căng ngạnh.

Cái miệng nhỏ bắt đầu liếʍ một chút từ qυყ đầυ, hàm chứa qυყ đầυ cực lớn, đầu lưỡi qua lại đánh vòng, cố tình đảo qua cái khe hở mẫn cảm kia. Đầu lưỡi khẽ đánh nhẹ vào mã mắt, ngước mắt nhìn bộ dáng híp mắt hưởng thụ của người đàn ông, Quý Văn thực muốn bị hòa tan.

Nhả qυყ đầυ ra nhìn đầu nấm bị nước bọt bao phủ sáng bóng, lại tiếp tục liếʍ đến thân gậy thô to. Cánh môi mềm mại phối hợp linh hoạt cùng đầu lưỡi, từng chút, chợt nghe thấy tiếng hừ nhẹ du đãng.

Có thể rõ ràng cảm nhận được mạch máu như hoa văn nổi rõ trên côn ŧᏂịŧ căng trướng, há mồm đem một quả trứng dái hàm chứa trong miệng, mềm nhẹ phun ra nuốt vào.

Chơi đùa xong hai quả trứng, Quý Văn mở lớn miệng, đem côn ŧᏂịŧ thô to ngậm lấy. Nhưng qυყ đầυ đã sắp chọc đến yết hầu cô, mà vẫn còn một phần ba côn ŧᏂịŧ bị vắng vẻ bên ngoài.

Nàng dùng môi cùng hàm răng, bắt đầu dùng sức, nhanh chóng vuốt ve bảo bối trong miệng.

"Ngô ~ ân..." Khóe miệng không ngừng tràn ra rêи ɾỉ, người đàn ông này thích nhất nghe cô rêи ɾỉ trên giường, cho nên Quý Văn hôm nay đều là cố ý làm theo ý anh.

Đột nhiên, một bàn tay to leo lên bả vai cô, nhấc cô dậy, côn ŧᏂịŧ trướng dài ướt đẫm nước bọt trượt ra khỏi khoang miệng cô. Quý Văn mắt mơ màng nhìn người đàn ông dưới thân, khóe miệng chảy ra nước bọt không kịp nuốt xuống.

Mắt Phó Thần An đã đỏ lên, xoay người một phen đè trên người cô. Đem chân nhỏ mở ra, ép chân cô dạng thành hình chữ M. Mím môi, đỡ dươиɠ ѵậŧ sưng cứng, một đường thọc vầo.

"Ân a..... Thật sâu... Thật lớn...."

Quý Văn cực kỳ thích cái cảm giác tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ lớn của người đàn ông này nhét đầy, không có một tia khe hở, cảm giác tê dại hư không nháy mắt được lấp đầy.

Trán Phó Thần An rịn mồ hôi, người phụ nữ này thật sự là chặt bức anh. Dươиɠ ѵậŧ bị cắn gắt gao một bước khó đi, sưng to đau đớn.

"Muốn anh động động...." Quý Văn khó nhịn vặn vẹo vòng eo, nâng mông lên cao, tiểu huyệt đỉnh lộng côn ŧᏂịŧ bên trong. Không được người đàn ông thật mạnh cắm lộng, tiểu huyệt lại tao lại ngứa.

Phó Thần An khóe miệng gợi lên nụ cười xấu xa, bàn tay to chụp lên mông thịt tinh tế mềm nhẵn:

"Kẹp chặt như vậy, kêu anh động thế nào, hửm?"

"Ông xã... Mau làm... ~" Quý Văn tao mị mở miệng, duỗi tay xoa xoa hai viên tinh hoàn bị vắng vẻ dưới côn ŧᏂịŧ.

"Da^ʍ phụ ~" Phó Thần An hừ nhẹ, bàn tay to kéo đùi cô mở rộng hơn, động eo, bắt đầu chậm rãi động lên.

"Ngô....... Ông xã, dươиɠ ѵậŧ quá lớn ~"

Người đàn ông tốc độ thọc vào rút ra càng nhanh hơn, kɧoáı ©ảʍ quen thuộc dần nảy lên trong lòng.

Phó Thần An không vội vàng, chậm rãi chín nông một sâu thọc vào rút ra, hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi vách trong hoa huyệt khẩn trương hút lấy dươиɠ ѵậŧ, loại cảm giác này kí©ɧ ŧɧí©ɧ dị thường.

"Ngô..... Ân... Thật thoải mái.... Ông xã, mạnh một chút~"

Quý Văn huyệt khẩu bị cắm đến dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn trào. Chân dài mảnh khảnh vòng câu lấy cổ anh, nhưng tốc độ Phó Thần An đối với cô đói khát đã lâu mà nói, vẫn là quá chậm.

"Thật dâʍ đãиɠ, đợi lát nữa đừng khóc cầu anh ~"

Phó Thần An thanh âm khàn khàn, tay đỡ eo cô. Đĩnh động cái mông, tốc độ dũng mãnh, dươиɠ ѵậŧ tiến quân thần tốc, mạnh mẽ như muốn nghiền nát tiểu huyệt, mỗi nhát cắm đều đâm thẳng hoa tâm.

Cơ bụng hữu lực bạch bạch bạch đánh vào phía dướ, hai viên tinh hoàn lớn rung nhanh đong đưa đánh lên mông thịt mềm mại của phụ nữ.

"Ân a..... Đúng rồi.... Như vậy.... Hung hăng đâm em!" Quý Văn bị đâm, mặt ửng hồng, dâʍ đãиɠ kêu.

Côn ŧᏂịŧ hung mãnh sưng ngạnh đâm đến nơi sâu nhất của mật huyệt, qυყ đầυ thô to mỗi lần đâm vào làm bụng nhỏ kia là mỗi lần nhô lên, hung hăng qua lại chà đạp, nghiền nát. Sau đó lại nhanh chóng thọc vào rút ra, lại lần nữa chống lên, hung hăng đánh vòng.

"A.... Thật sướиɠ... Nơi đó.... Ông xã..." Quý Văn cảm giác sắp bị anh đâm đến chết đi, đầu óc loạng choạng, thần trí đã bắt đầu trở nên mơ hồ.

Phó Thần An đối với thời điểm cao trào của người phụ nữ này hiểu rõ như lòng bàn tay, mắt vằn tia đỏ, cái mông trên dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng mãnh liệt. Dươиɠ ѵậŧ bay nhanh ra vào tiểu huyệt, mảnh thịt non bên miệng huyệt gắt gao cắn dươиɠ ѵậŧ thô to không bỏ, bám lấy dươиɠ ѵậŧ bị mang ra, lại hung hăng thao đi vào. Chỗ hai người giao hợp, không ngừng chảy ra chất lỏng trắng đυ.c.

【 bạch bạch 】 tiếng nước tình sắc đến cực điểm.

Phó Thần An đột nhiên bế cô từ trên giường lên, Quý Văn kinh hô một tiếng, hai chân kẹp chặt lấy hông anh.

"A..... Quá sâu...A.... chịuu không nổi....."

Thình lình đứng thẳng, côn ŧᏂịŧ trong da^ʍ huyệt tựa hồ lại trướng lớn vài phần, hơn nữa, tiến vào càng sâu, tiểu huyệt theo động tác anh bước đi, nuốt vào nguyên cây côn ŧᏂịŧ, trướng... Quý Văn cảm giác cửa tử ©υиɠ bị cắm nứt ra rồi.

"Ông xã thao em thoải mái không?" Giọng nói nam tính khàn khàn gợi cảm đến cực điểm. Bàn tay to chặt chẽ nâng mông thịt tuyết trắng, hướng dươиɠ ѵậŧ về phía trước đâm đến, ở phòng nghỉ không ngừng đi lại.

Mỗi bước đi, dươиɠ ѵậŧ liền vào sâu hơn một phân. Phó Thần An đi đến cạnh cửa, đem người đè trên ván cửa thượng, đĩnh động vòng eo, nhanh chóng thọc vào rút ra.

"Ưʍ..... Thoải mái ~ a... Muốn bắn nướ© ŧıểυ..... Nướ© ŧıểυ....."

Quý Văn bị thao không còn lý trí, kɧoáı ©ảʍ tê dại một đợt tiếp một đợt, cái miệng nhỏ không ngừng kêu la. Toàn thân run rẩy.

Người đàn ông ngẩng đầu lên, nhắm chặt hai mắt, toàn thân cơ bắp căng chặt. Dươиɠ ѵậŧ hung hăng nhanh chóng đảo động.

"Ân a..... Tới rồi... A... A...." Quý Văn chỉ cảm thấy trong đầu hiện lên một đạo ánh sáng, cả người khống chế không được, mãnh liệt run rẩy đạt tới cao trào, từ trong da^ʍ huyệt phun ra một cột chất lỏng.

"Hmm... Chờ anh!" Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng sưng cứng bị một cột dâʍ ŧᏂủy̠ phun qua, mã mắt căng thẳng, cũng đi phun ra một tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng.

Cao trào qua đi, hai người thở hổn hển, gắt gao ôm lấy nhau, bình phục lại sau cao trào. Hạ thể vẫn giao hòa cùng một điểm, Quý Văn cảm thấy bụng nhỏ trướng trướng. Tiểu huyệt vẫn như cũ bị côn ŧᏂịŧ bịt miệng, bên trong tất cả đều là dịch nóng của hai người.

"Ông xã...... Ôm em lên giường ~" Quý Văn nhẹ giọng làm nũng, mở miệng, mới phát hiện, giọng nói đã khàn đến lợi hại.

Phó Thần An nắm cái miệng nhỏ, hôn vài cái. Nâng mông cô, chậm rãi hướng giường lớn trong phòng nghỉ đi đến.

"A ~ thật trướng....." Tuy rằng hai người đã cao trào, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn chôn trong tiểu huyệt, theo bước đi, vẫn là cứng đầu chống đối ở bên trong. Chọc Quý Văn cao triều vừa đi qua du͙© vọиɠ lại nổi lên, nhưng ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, đã hai giờ.

"Ba!" Thanh âm côn ŧᏂịŧ rút ra khỏi tiểu huyệt, thanh thúy mà tình sắc.

Người đàn ông ăn no thỏa mãn, tâm tình tựa hồ không tồi. Khóe miệng vẫn luôn cầm nhợt nhạt ý cười, từ tủ quần áo trong phòng nghỉ lấy ra áo sơ mi sạch sẽ mặc vào.

Để lại Quý Văn vẻ mặt buồn bực, áo sơ mi cùng váy ngắn thật ra vẫn có thể mặc, chính là qυầи ɭóŧ đã ướt sũng một mảnh, nhão nhão dính dính, cô thật sự là không cách nào mặc lại.

Đang đeo thắt lưng Phó Thần An liếc mắt một cái, cười nhẹ nói: "Thư ký Quý lớn vậy rồi, nhưng cũng thật lâu chưa ra trận a~"

Quý Văn đang buồn bực nổi nóng, ngoái đầu nhìn lại, hung hăng trừng mắt nhìn anh, liếc mắt một cái, lần sau nhất định phải chuẩn bị qυầи ɭóŧ để trong túi xách mới được.

Ngạch..... Quý Văn nháy mắt lại bị ý định tà ác của chính mình làm chấn động. Giống như nói, thực chờ mong lần sau cùng anh...

Cuối cùng bất đắc dĩ, tròng lên áo sơ mi cùng váy ngắn, đem qυầи ɭóŧ ren đen, xoa thành một đoàn, nắm chặt ở lòng bàn tay. Sửa sang lại một chút, lén lút chuồn ra khỏi văn phòng tổng tài.

------------------------------

Này chương này có 2600+ chữ

Hôm nay là tràn đầy hai càng, mệt...

Editor: Taị bà tác giả viết dài, ta cũng mệt 💀💀💀. Ta edit truyện H mà ngại làm mấy chương H các nàng ạ~  Toàn edit các chương ăn chay thanh đạm trước, Hahaaaaa

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~